Pằng!
Viên đạn khí lướt qua gió lốc, xuyên thủng não đám tang thi. Bất chấp gió cuốn cát bụi mù mịt không thể nhìn thấy gì, Xương An Diệp nghiến răng một tiếng, tập trung truyền dị năng vào khẩu súng, viên đạn bị một lớp băng mỏng bao quang, đầu nhọn hoắt lại vô cùng cứng cáp. Viên đạn ánh lên một màu trong trẻo, toả ra khí lạnh, vô tình mà nhanh gọn.
Từng con tang thi gục ngã, Xương An Diệp nhìn xung quanh. Không thấy gì cả, chỉ nghe bên tai tiếng ầm ầm kịch liệt, tiếng dị năng va chạm oanh tạc một vùng, đá vụn văng tung tóe. Mặt đất theo đó cũng rung chuyển dữ dội.
" Tạ Xuyên." Xương An Diệp lo lắng Tạ Xuyên sẽ bị thương. Cậu cũng không thể chắc chắn nam nhân kia dị năng mạnh đến đâu, tại vì lại không có tư liệu của hắn, tất cả dường như rối mù theo.
Xương An Diệp bỗng cảm thấy cả người vô lực, chân tay không hề nhúc nhích được. Cậu gắt gao nhìn nam nhân đang tiến về phía mình. Hắn tuy có chút sứt mẻ sau đánh nhau, nhưng vẫn rất nhàn nhã , từng bước nện đến bên Xương An Diệp. Hắn ở đây, vậy Tạ Xuyên đâu??!.
Xương An Diệp dãy dụa muốn thoát, lại giường như có thứ vô hình nào đó siết chặt cơ thể cậu, nghẹt thở.
Nam nhân nở nụ cười, vuốt ve gương mặt cậu, phả hơi thở lạnh lẽo vào tai cậu: " Không tồi. Tạ Xuyên đó làm ăn tuy kiêu ngạo, nhưng nhiều lúc cũng rất được việc. "
Xương An Diệp nhíu mày: " Vậy Tạ Xuyên đâu?? Ngươi là ai chứ? Thả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-chinh-khong-voi-sao-ta-phai-voi/1024322/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.