ngươi cái gì mà ngươi, anh ở chỗ tôi lâu như vậy mà tôi chỉ hôn anh có một cái đã lời cho anh lắm rồi, nếu là người khác sớm đã đè anh ra giường làm mấy hiệp rồi, ở đấy mà kêu ca.
Hạ Kỳ Như nói đến đây liền tràn ngập tự tin.
Đúng vậy, hắn ăn không uống không của cô lâu như thế, cô hôn hắn một cái thì có làm sao?
Không việc gì phải sợ hắn cả, hừ.
Kỷ Vũ: "..."
Dmm!!!!!!
"Z1, bây giờ ta giết nhân loại này rồi tự sát còn kịp không?"
Trinh tiết hắn gìn giữ bấy lâu nay mất rồi!!!
"Điện hạ ta thấy nhân loại này cũng tốt mà, tốt hơn những người khác ở Hoa Hạ nhiều, hơn nữa nhờ cô ta mà chúng ta bắt được Nặc Nhĩ và Lập Hạ rồi còn gì, ngài phải nên tự hào vì bản thân còn có giá trị để người ta lợi dụng chứ."
Z1 rất không thương tình mà cắm một đao.
Với cả ngài nhìn xem nhờ nhân loại này mà bệnh sợ người của ngài đã hết rồi này, ngài mà giết cô ấy biêt bao giờ mới tìm được người tiếp theo khiến ngài không bị dị ứng khi tiếp xúc gần chứ.
Mà dù có tìm được thì ngài có đảm bảo người đó cũng có thể đối tốt được với ngài như nhân loại này hay không?
Đến nó là người máy mà còn nhìn thấy được nhân loại này đối tốt thế nào với điện hạ, thế mà ngài ấy lại không nhìn ra, còn luôn mồm đòi đánh đòi giết người ta.
Thứ cho nó nói thẳng, từ lúc đi theo điện hạ đến bây giờ, đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-muoi-kiep-nhan-duyen/1650445/chuong-143.html