Lạc Tuyết, quay về đi, đừng đi sang bên đó.
Hạ Kỳ Như còn đang ngồi ngẫm chuyện nhân sinh, Kỷ Vũ đột nhiên quay sang nói chuyện với cô, cô hỏi lại theo bản năng.
- vì sao?
Đang yên đang lành quay lại làm gì?
Kỷ Vũ cũng biết nếu có người đột nhiên nói với hắn như vậy, hắn cũng sẽ nghi hoặc không tin, cho nên hắn không nhiều lời trực tiếp nắm lấy tay cô, để cô tự mình nhìn.
Hạ Kỳ Như: "..."
Hắn nắm tay ta, hắn nắm tay ta, hắn nắm tay ta!!!!
Đây là hắn chủ động đấy nhé, sau này đừng có mà ăn vạ với ta, ta sẽ không chịu trách nhiệm đâu.
Kỷ Vũ bị ép tiếp nhận suy nghĩ của cô: "..."
Hắn thèm vào mà ăn vạ.
- Lạc Tuyết, tập trung đi.
- ừm.
Hạ Kỳ Như ngoan ngoãn gật đầu, trước mặt cô liền hiện một khung cảnh cực kỳ yên bình của một gia đình.
Người đàn ông đang ngồi đọc báo, người phụ nữ bận rộn nấu cơm, còn cô con gái đang ngồi học bài, bầu không khí vừa ấm cúng vừa tự nhiên.
Nhưng cách bọn họ khoảng 5 dặm, một bầy quái vật Lam tinh đang tiến đến với tốc độ nhanh chóng, rất nhanh đã vượt qua hàng rào bảo vệ mà tiến tới gần ngôi nhà kia.
Lúc Kỷ Vũ nhìn thấy lũ quái vật vẫn còn ở bên kia biên giới, đang tìm cách loay hoay phá rào vào trong, nhưng khi hắn cho Hạ Kỳ Như xem, gia đình vốn đang yên ổn đó đã chẳng còn lại gì ngoại trừ đống đổ nát.
Hơn nữa Kỷ Vũ sợ cô không nhìn rõ, còn đặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-muoi-kiep-nhan-duyen/1650446/chuong-144.html