cô Lạc, phía trước hình như là biên giới quốc gia rồi. 
Kỷ Vũ đang định bảo cô quay xe về chỗ phi thuyền của mình, ở vị trí lái xe đột nhiên có một người thò đầu ra dọa hắn một trận. 
Hạ Kỳ Như bình tĩnh hơn nhiều, cứ bảo người đó lái xe đi thẳng. 
Tuy quái vật Lam tinh đã xâm chiếm hơn nửa bán cầu trái đất, sau lại bị cơn mưa thiên thạch phá hủy nghiêm trọng, thế nhưng vẫn có vài nơi trên thế giới này chưa bị quái vật xâm chiếm hay bị phá hủy. 
Cho nên mục tiêu hiện tại của cô chính là đến những nơi đó. 
Dù sao không phải lúc nào mình cũng bật hack được. 
Lơ nga lơ ngơ lại bị quái vật đớp một cái chết không nguyên vẹn giờ. 
Tiểu Hắc: "..." 
Ha ha, nó tin cô mới có quỷ ý. 
Hạ Kỳ Như: "..." 
Vì sao lại không tin cô, cô nói thật mà. 
Hãy tin ta đi. 
"..." Không tin. 
"..." 
Nhưng mà lần này cô nói thật. 
Lẽ nào trước đó chém gió nhiều quá nên bây giờ nó không tin mình rồi sao? 
"..." 
Ha ha ha !!! 
- Lạc Tuyết, hắn rốt cuộc là ai vậy? 
Khi ở trước mặt mọi người Kỷ Vũ luôn tự ý thức gọi tên của cô, sợ người ta phát hiện ra hắn khác biệt với bọn họ. 
Hạ Kỳ Như cũng quen rồi cho nên cô không thắc mắc gì, chỉ giải thích ngắn gọn với hắn. 
- là người. 
Kỷ Vũ: "..." 
Hắn đương nhiên biết đó là người, mấu chốt là hắn lên xe từ khi nào? Vì sao ban nãy lại không lên tiếng, để hắn làm bao trò ngu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-muoi-kiep-nhan-duyen/1650444/chuong-142.html