Phong Uy ngồi lặng trong chiếc xe tối màu, đôi mắt nhìn qua ô cửa sổ, ánh mắt thoáng vẻ trầm tư. Thanh Duệ ngồi bên cạnh, dõi theo biểu cảm của anh, đôi mắt sắc bén không bỏ sót bất cứ chi tiết nào. Xe chậm rãi tiến vào con đường dẫn đến một căn biệt thự đồ sộ, kiến trúc tinh xảo nổi bật giữa khu vườn xanh mướt.
Thanh Duệ khẽ cười:
- Lần này là việc gì mà lại đích thân cậu đến tận đây thế?
Anh quay đầu lại, đôi mắt đượm vẻ lạnh lùng nhưng sâu trong đó vẫn có chút bất đắc dĩ.
- Chỉ là có vài việc cá nhân.
Thanh Duệ cười nhếch mép:
- Chuyện gì liên quan đến 'việc cá nhân' của cậu thì ít khi nào dễ dàng cả. Nhưng biệt thự này trông có vẻ không chỉ để bàn chuyện công việc thôi đâu, nhỉ?
Nam chính không trả lời, chỉ nhếch môi một chút, ánh mắt đăm chiêu. Khi chiếc xe dừng lại trước cánh cổng lớn của biệt thự.
Căn biệt thự hiện ra như một tòa lâu đài hùng vĩ giữa khu vườn xanh ngát. Được bao quanh bởi hàng rào sắt đen cao vút, biệt thự nổi bật với những bức tường đá xám đậm, mang đậm nét cổ điển pha lẫn hiện đại. Trên các bức tường, những khung cửa sổ cao được làm bằng kính màu, phản chiếu ánh sáng lấp lánh dưới nắng trời.
Phía trước biệt thự là một con đường lát đá dẫn từ cổng chính vào tận cửa. Hai bên đường, hàng cây cổ thụ cao lớn đứng hiên ngang, cành lá rậm rạp tạo nên bóng râm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-mon-qua-cua-thanh-xuan/3735138/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.