Sáng hôm sau, sau khi các tiết học buổi sáng kết thúc, Mai Vũ và Hà Linh rời khỏi lớp, đi dọc theo hành lang. Họ vừa trò chuyện, vừa thoải mái bước đi giữa dòng học sinh đông đúc. Nhưng bất chợt, cả hai phải dừng lại khi thấy 1 nhóm tiểu thư đang đứng chắn ngang lối đi, người dẫn đầu là một gương mặt quen thuộc với ánh mắt đầy vẻ khinh miệt.
Liên Nguyệt Kỳ bước lên, nụ cười nửa miệng hiện rõ sự mỉa mai. Cô ta khoanh tay trước ngực, ánh mắt sắc lạnh nhìn chằm chằm vào Mai Vũ.
- Không ngờ cậu giỏi bày trò như vậy đấy. Tưởng ngoan hiền thế nào, hóa ra lại đâm sau lưng người khác. Làm sao cậu nghĩ ra được cách đẩy tôi sang lớp khác? Có vẻ tính toán rất cẩn thận nhỉ?
Mai Vũ thoáng bất ngờ, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Cô đứng thẳng, nhìn thẳng vào mắt nữ chủ, giọng điềm tĩnh nhưng không kém phần kiên quyết.
- Nếu cậu nghĩ mình bị chuyển lớp vì mình kém thì đừng đổ lỗi cho người khác. Ai cũng có thể thấy điểm số là yếu tố quyết định, chứ không phải âm mưu nào cả.
Liên Nguyệt Kỳ mắt trừng lớn, giọng đầy bực tức:
- Đừng có làm như cậu trong sạch lắm! Chính cậu đã tìm cách khiến giáo viên để ý đến tôi! Cậu tưởng mình hơn người khi lấy điểm cao trong kỳ thi khảo sát à?
Hà Linh bước lên bên cạnh, giọng điệu dứt khoát:
- Nếu ai đó không muốn bị để ý, thì tốt nhất nên tập trung vào việc học thay vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-mon-qua-cua-thanh-xuan/3735137/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.