Những ngày sau đó trôi qua một cách yên bình, mang lại cho cả nhóm một cảm giác thư thái hiếm hoi sau những xung đột dồn dập. Họ vẫn duy trì việc học nhóm tại thư viện, chuẩn bị cho các kỳ thi sắp tới. Các buổi học trở nên nhẹ nhàng và thoải mái hơn, nhờ những tiếng cười đùa vui vẻ của cả nhóm.
Mai Vũ không còn bị làm phiền bởi đám tiểu thư và thiếu gia nữa, có lẽ sau lần bị "hạ gục" bởi cô, họ cũng tự hiểu rằng tốt hơn hết nên tránh xa. Nhưng còn nữ chủ vẫn còn ghim cô dù mấy ngày nay chả có động tĩnh gì. Phong Uy cũng thả lỏng hơn, thường xuyên dành thời gian ở bên nhóm, ánh mắt anh luôn quan tâm và ấm áp mỗi khi nhìn Mai Vũ. Và đương nhiên sự thay đối của nam chính Mai Vũ đã biết rồi đó.
Hà Linh và Thanh Duệ cũng cảm thấy vui vẻ khi không còn phải chứng kiến những màn đối đáp căng thẳng. Họ dần quen với sự có mặt của nhau, biến những buổi học nhóm và cuộc trò chuyện nhỏ thành thói quen.
Vào những chiều cuối tuần, cả nhóm thường ra sân trường, ngồi dưới tán cây lớn và ngắm nhìn hoàng hôn rực rỡ dần phủ xuống. Họ cùng nhau chia sẻ những câu chuyện, dự định tương lai, và cả những ước mơ còn đang dang dở. Mai Vũ cảm thấy một sự bình yên lạ kỳ trong lòng, như thể những ngày tháng sóng gió đã tạm thời lùi xa.
Cho đến ngày hôm nay....
Ngày công bố điểm thi, sân trường như nổ tung bởi sự hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-mon-qua-cua-thanh-xuan/3735130/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.