Tại Đồ Kinh.
Diệu Phương Sinh ngồi trong xe ngựa cùng Thái Tử, nàng nhìn người trước mặt đã đen đi nhiều, do dãi nắng dầm mưa mà thành. Đối phương đã cùng nhau lang bạt từ thôn làng nhỏ đến hang hốc chật hẹp, cứ thế chạy trốn suốt nửa năm, cũng vì Diệp Lam Cung phái người ám sát liên tục, trên đường về đây cảng có những nhóm sát thủ chờ sẵn thủ tiêu họ.
Nhưng tất cả đều ổn thỏa, hiện tại cả hai đang hướng đến cách vào Hoàng Cung, trước tiên là tìm người giúp liên lạc với thân tín trong cung.
Thời gian trôi qua, cuối cùng Diệu Phương Sinh và Thái Tử đặt chân xuống Nam Quán, vừa bước vào thì có người tiếp đón, nghe bọn họ nói vài câu rồi dẫn lên lâu hướng tới một căn phòng.
Khi cánh cửa phòng đó mở ra, dáng hình nam nhân lao vào Thái Tử, Diệu Phương Sinh hơi kinh ngạc, song im lặng lùi bước ra xa, nghe người kia nghẹn ngào lại nũng nịu với Thái Tử: "Cuối cùng huynh cũng trở về, ta đã đợi huynh rất lâu đấy!"
Thái Tử ôm mỹ nhân trong lòng nhưng ánh mắt vẫn liếc về phía Diệu Phương Sinh, hắn hơi vỗ về nam nhân kia rồi nhẹ giọng bảo: "Ta đến là có chính sự muốn bàn, mau vào trong thôi."
Rốt cuộc Diệu Phương Sinh cũng biết cái danh ham mê sắc đẹp, ăn chơi hưởng lạc của Thái Tử thật ra chỉ đúng phần nhỏ, những nam sủng bên cạnh hắn thực chất toàn thân tín trung thành... còn móc nối thêm cả quan đại thần ở triều đình.
Vậy nên lúc mới trở thành tiểu thiếp, nàng bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-lam-nhan-ay-van-rat-yeu-nang/5021283/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.