Bản tính của người đàn bà tên Trần Lan San này vốn rất ích kỷ.
Vốn dĩ ban nãy ở trong phòng, cô ta còn đang vui mừng vì mẹ chồng ủng hộ mình và Diệu Quốc vào Nam làm công.
Nào ngờ mới vui được vài giây đã bị con trai làm cho tức đến hộc máu.
Bây giờ ai cản đường cô ta và Diệu Quốc vào Nam làm ăn thì kẻ đó chính là kẻ thù của Trần Lan San.
Ngay cả con ruột của mình cũng không ngoại lệ.
“Mẹ, mẹ tránh ra cho con,” Lưu Diệu Quốc nói với mẹ mình. “Hôm nay con nhất định phải dạy cho thằng nhóc Kiến Tân này một bài học, nếu không nó thật sự lật trời mất.”
Lưu Diệu Quốc vô cùng tán đồng với lời của Trần Lan San.
Hắn ta cảm thấy hôm nay phải cho đứa cháu này một trận ra trò, nếu không thằng nhóc này đúng là nuôi tốn công vô ích, chẳng hiểu biết ơn là gì.
“Con mơ đi,” mẹ Lưu ôm chặt cháu trai. “Chỉ cần có mẹ ở đây, con đừng hòng đ.á.n.h Kiến Tân nữa. Muốn đ.á.n.h nó thì cứ đ.á.n.h c.h.ế.t bà già này trước đi!”
“Mẹ,” Trần Lan San tức giận xông lên định kéo mẹ Lưu ra. “Mẹ buông Kiến Tân ra cho con. Chính vì mẹ cứ nuông chiều nó như vậy nên mới biến nó thành một thằng nhóc vong ân bội nghĩa đấy.”
“Tôi không buông, tôi không buông.” Mẹ Lưu đương nhiên không chịu buông cháu trai ra, nhưng sức của bà làm sao bằng con dâu được.
Thế là chẳng mấy chốc, bà đã bị Trần Lan San kéo ra.
“Oa oa! Bà nội.” Lưu Kiến Tân khóc lóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4882452/chuong-970.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.