Edit: Tiểu Manh (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ )
“...Không phải là cả đêm không nghỉ ngơi đấy chứ?”
Hạng Tinh cẩn thận kéo Tần Việt đến sô pha trong phòng khách, ngồi xuống.
Cong lưng, tay nhỏ lo lắng mà nâng khuôn mặt anh tuấn tràn đầy tiên khí lượn lờ.
Trời ạ, dáng vẻ mệt mỏi thật nghiêm trọng.
“Hửm...không phải.”
Nam nhân cười nhẹ một tiếng, không biết cố ý hay vô ý mà nghiêng người về phía trước, đầu trực tiếp tựa vào bụng nhỏ của Hạng Tinh.
Mơ màng thì thầm, “Ở trên máy bay có nhắm mắt nghỉ ngơi một tiếng.”
“...Vậy có đủ không?”
Hạng Tinh có chút không vui.
Cho dù không ngủ được thì thời gian cả đêm cũng đủ để anh ngủ từng đợt thật nhiều lần mà nhỉ.
Sao lại vội vàng trở về vậy?
Trong lúc buồn rầu, trong đầu cô chợt nhớ lại những gì cô nói lúc trò chuyện video vào tối ngày hôm qua.
Hinh như cô có nói lúc nào anh muốn ngủ thì tìm cô, đúng không nhỉ...?
Nghĩ đến đó, Hạng Tinh không khỏi chán nản lắc đầu nhỏ.
Là lỗi của cô!
“Được rồi, em đưa anh đi ngủ.”
Nghĩ vậy, cô vất vả đỡ nam nhân đứng lên, run rẩy bước lên phòng trên lầu.
Trong lúc này, người hầu trong nhà thấy vậy đều tiến lên muốn hỗ trợ.
Nhưng từng người đều bị Hạng Tinh từ chối.
Lỗi của cô nên cô phải tự chịu trách nhiệm.
...
Rốt cuộc đỡ Tần Việt nằm trên giường lớn của anh, Hạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nang-vua-mem-vua-ngot/3374371/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.