Edit: Tiểu Manh
Nghĩ vậy, cô gái hít một hơi thật sâu, giọng nói nhẹ nhàng từ từ kể chuyện.
“Ngày xửa ngày xưa, có một cậu bé nghịch ngợm tên là Aladin, cậu suốt ngày yêu thích ăn nhậu chơi bời......”
Giọng nói ngọt ngào trầm thấp, cùng với hương thơm cơ thể sữa độc đáo của cô nhẹ nhàng bao phủ Tần Việt.
Bóng tối khiến cho người ta sợ hãi đang quanh quẩn trong đầu, không muốn nhớ lại, bắt đầu dần dần biến mất.
Cũng dần dần nhuộm màu sắc khiến người vui vẻ.
Trong lúc mơ màng sắp ngủ, trái tim của nam nhân đập mạnh một chút.
Anh hơi cúi đầu, hôn nhẹ chiếc gối mềm mại của anh.
Lúc này cả người mới thư giãn, thoải mái chìm vào giấc ngủ sâu.
......
Cùng lúc đó, cánh cửa dưới lầu lại bị người mở ra.
Bí thư Ngô đang xử lý công việc trong phòng khách lập tức sửng sốt, nhìn về phía cửa.
Lại thấy phu nhân nhà mình đang kéo hành lý siêu lớn, vẻ mặt tràn đầy hàm ý không rõ xuất hiện ở ngoài cửa.
“Ổ vàng nhỏ* của tên nhóc thúi này được trang trí rất phong cách đấy.”
[小金屋: Tiểu kim ốc, 金屋 trong 金屋藏娇 Kim ốc tàng kiều: nói tới việc xây một nơi đẹp để cất giấu người đẹp.]
Chung Lê nhéo cằm, cứ đứng ở cửa, tặc lưỡi đánh giá bố trí nội thất của nơi này.
Bí thư Ngô sửng sốt một chút, vội vàng sắp xếp lại đồ đạc trên tay, tiến lên chào đón.
“Phu nhân! Sao ngài lại đến đây......”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nang-vua-mem-vua-ngot/3374372/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.