Miên Tửu đem người máy tí hon từ trong túi áo ra, đặt lên bàn thấp cạnh sofa. 
Hắn ghé người ngồi vào bên cạnh, cằm đặt trên bàn, nghiêng đầu tò mò quan sát. 
Miên Tửu cứ ngồi nhìn như vậy, cũng không biết qua bao lâu, hắn mới cẩn thận hướng ngón trỏ đến, chọt chọt vào bụng người máy nhỏ. 
Người máy bực bội giơ chân đá văng ngón tay hắn. 
Miên Tửu chớp chớp mắt nhìn vết đỏ ửng trên ngón tay mình, nhỏ xíu như con muỗi, cũng không có chút đau đớn nào. Không biết hắn nghĩ đến điều gì, nhìn được một lúc thì phát ra âm thanh cười khúc khích. 
Âm thanh biểu hiện hắn đang rất vui vẻ, nhưng khóe môi hắn lại không hề cong lên, ngay cả miệng cũng không hé mở, gương mặt hoàn toàn lạnh băng không cảm xúc. 
Sự đối lập cổ quái giữa giọng nói và biểu cảm của Miên Tửu khiến người ta vừa nhìn đến liền thấy sợ hãi, không muốn tiếp cận, cũng không muốn ở gần hắn. 
"Bé con, em chưa có tên phải không?" Miên Tửu nghiêng đầu hỏi. 
Người máy tí hon Khuynh Diễm lập tức mở mắt. Bé con? Hắn gọi ai là bé con? 
"Bé con thích được đặt tên nên mới mở mắt nhìn tôi đúng không?" Miên Tửu chìa ngón tay chọt chọt: "Tôi đặt tên cho em nha!" 
Khuynh Diễm đá phăng ngón tay hắn: "Không cần." 
"Chủ nhân, nó vô lễ với ngài. Nó không phải đứa trẻ ngoan, Tiểu Thiết mới là đứa trẻ ngoan." Tiểu Thiết ghen tị lên tiếng. 
Chủ nhân mang về một người máy, còn bày tỏ yêu thích như vậy, nó không muốn mất vị trí độc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-nha-ta-benh-khong-nhe/1158591/chuong-238-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.