Sau khi người kia khuất dạng, Phong Cẩn liền đưa tay lên xoa nhẹ gò má đỏ ửng của cô, xót xa:
- Chị dâu, chị bị đánh mất rồi.
Nhưng mấy lời hoa mỹ dỗ ngọt này Quân Dao đã trải đủ, dĩ nhiên sẽ không bị làm cho xao động. Cô hất tay anh ra nghiêm giọng:
- Anh... rốt cuộc là ai?
Nhận thấy sự dè chừng rõ rệt trong lời nói của thiếu nữ, nam nhân kia không hề kiêng dè mà cười thật to:
- Chị dâu, chị đâu cần như vậy? Dù sao... chị cũng biết rõ em là ai rồi mà nhỉ?
Nói đến đây, đôi mắt bồ câu lấp lánh của anh đột nhiên ánh lên tia sáng quái dị. Quân Dao thầm nuốt vào một ngụm nước bọt, đáy lòng có chút dậy sóng.
Tuy rằng cô đã đi qua sáu thế giới, gặp được không ít người máu mặt. Nhưng chỉ riêng Phong Cẩn mới cho cô cái cảm giác bị đè nén, áp lực đến khó thở.
- Anh nói thế rốt cuộc là có ý gì?
Nữ nhân đè xuống cảm giác nôn nao, vực lại tinh thần hỏi xoáy người đối diện.
Ngược lại với nữ nhân đang tung lên mấy lớp phòng bị, Phong Cẩn lại rất thoải mái:
- Không cần giả vờ nữa. Chuyện ngày hôm đó, tôi biết hết rồi!
Nghe hết câu này, lông mày của cô hơi nhíu lại nhưng rất nhanh đã trở về trạng thái cũ. Quân Dao mặt lạnh như tiền liếc nhìn người kia:
- Ờ, Mắt Đỏ láo lếu hoá ra cũng không tầm thường.
Mấy từ "Mắt Đỏ láo lếu" kia vừa lọt vào tai đã khiến trán Phong Cẩn lộ ra mấy vệt nhăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-cung-ta-di-bat-yeu-quai/1731310/chuong-125.html