Quân Dao ở bên ngoài nghe xong một màn này, biểu cảm lộ ra vô cùng thích thú. Cô phấn khích quá độ, không may mũi chân lại va vào mép cửa, tạo thành tiếng động nhỏ.
Nhưng mà, kẻ có tật sẽ bị giật mình. Cặp nam nữ bên trong rất dễ dàng đã nghe thấy tiếng động kia, cả hai đồng loạt hét lớn:
- Là ai?
Minh Thành nhanh chóng bỏ ly rượu trong tay xuống bàn, chạy ra mở cửa. Tầm mắt của nam nhân chỉ rơi vào hành lang trống khiến anh hơi cau mày.
Chẳng lẽ ban nãy đều là do anh tưởng tượng ra?
Trầm ngâm một lát, Minh Thành quyết định xoay người bỏ vào bên trong.
Sau khi cánh cửa đóng lại, ở một bên khuất của hành lang đột nhiên vang lên tiếng thở phào nhẹ nhõm. Quân Dao nhìn lơ đễnh về phía trước, môi nhỏ biểu tình:
- Giờ anh buông tôi ra được chưa?
Ban nãy, ngay vào cái lúc Minh Thành sắp mở cửa, Minh Viễn không biết từ đâu xuất hiện, chạy đến ôm cô nép vào góc này, thành công cứu cô một mạng.
Nhưng tính đi vẫn phải tính lại, cô vẫn cảm thấy hành động này có chút quen đi?
Minh Viễn sau khi nghe thấy câu nói đầy bất mãn của nữ nhân trong lòng, tâm tình vui vẻ không nhịn nổi bật cười một tiếng:
- Không muốn buông.
Chỉ là ba từ đơn giản nhưng lại khiến cho Quân Dao nhanh chóng nổi đoá. Cô mạnh bạo giẫm lên chân của người đàn ông, thoát khỏi vòng vây rồi bỏ đi:
- Thần kinh!
Minh Viễn đối với cái đạp chân kia hoàn toàn không có chút cảm giác.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-cung-ta-di-bat-yeu-quai/1731309/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.