Minh Viễn xũng nhìn chằm chằm vào cô với ánh mắt sắc lẹm. Hắn ta trầm ngâm một lát mới nói:
- Rốt cuộc, mục đích của cô là thứ gì?
Nghe đến đây, khoé môi của thiếu nữ nâng cao:
- Anh lấy đâu ra tự tin cho rằng tôi có mục đích?
Lời của thiếu nữ vừa phát ra, Minh Viễn đã lập tức khựng người lại. Hắn ta quả thực suy nghĩ rằng cô tiếp cận hắn là có mục đích. Nhưng thật sự, bản thân hắn còn chẳng có nổi một cơ sở mỏng manh.
Nhìn thấy tất cả các biểu hiện của nam nhân, Quân Dao kéo lên một nụ cười xinh đẹp. Cô nhẹ nhàng lách mình vụt khỏi vòng vây của hắn, bước đi.
- Ở nhà ngoan đi. Tôi đi có việc.
Sau khi rời khỏi biệt thự nhà họ Minh, Quân Dao đi bộ qua một con đường vắng.
Đừng ai hỏi tại sao lại đi bộ, tất nhiên là vì nguyên chủ là một cô tiểu thư hết đát, tình cảnh trước khi về làm dâu chính là nghèo rớt mồng tơi.
"Hệ thống, cha của nguyên chủ đang ở đâu?"
[ Tinh. ]
[ Cha của nguyên chủ hiện đang bị đám xã hội đen bắt cóc. ]
Nghe đến đây, Quân Dao hơi rũ mắt lại. Cô nghiêng đầu một cái, từ tốn cất giọng:
- Có trò vui rồi.
Nói xong, thiếu nữ trực tiếp nhảy lên một chiếc xe đạp ở gần đó, đạp đi thật nhanh.
Hệ thống A Liên ở trong không gian thấy một màn này thù ngạc nhiên lắm. Nó trơ mắt ra, hỏi:
[ Kí chủ, cô định đi đâu vậy hả? ]
"Đi cứu người."
Quân Dao nhàn nhạt đáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ki-chu-cung-ta-di-bat-yeu-quai/1731303/chuong-117-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.