Sau kỳ thi khảo sát, nhà trường cho học sinh lớp mười được nghỉ ba ngày để chấm thi và xếp lớp, tranh thủ thời gian này, Dâu Tây cùng mẹ liền chuyển nhà, không có nhiều đồ mang theo nên chỉ mang một ít đồ cần thiết còn lại đều vứt hết.
Dâu Tây chào tạm biệt bà chủ nhà trong khuôn mặt không nỡ của bà ta sau đó hai người liền gọi xe taxi đến khu biệt thự Ánh Dương. Ngôi nhà đã được hoàn thiện nên hai người gần như chỉ cần xách đít vào ở. Dư Anh Anh nhìn ngắm căn bếp xinh đẹp lại nhìn đến vườn hoa khoe sắc thắm thì vô cùng vui vẻ.
Dâu Tây thích nhất căn phòng ngủ siêu to khổng lồ của mình, aaa chiếc giường siêu êm ái, cửa sổ hướng ra vườn hoa, đây mới là cuộc sống chứ! Đúng rồi, bây giờ quan trọng nhất phải đi mua quần áo, Dâu Tây là kiểu người chưa bao giờ làm bản thân chịu khổ cả.
"Mẹ, vườn và nhà chúng ta rất rộng còn có bể bơi, con đã thuê hai người, một là giúp việc trong gia đình và một người làm vườn thay chúng ta chăm sóc vườn tược."
Dư Anh Anh mở tròn mắt, cảm giác không chân thực càng như muốn đánh bà một cái, cảm giác như mình đã già, còn con gái đã lớn bắt đầu chăm lo gia đình phụ dưỡng mẹ vậy. Trong lòng cảm thấy vô cùng ấm áp.
"Mẹ, con biết việc thêu thùa của mẹ rất vất vả mất nhiều thời gian, nên sau này mẹ chỉ tập chung làm công việc mẹ thích, những thứ khác cứ để con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-khong-muon-soai-ca-yeu-ta/3744751/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.