🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Sau kỳ thi khảo sát, nhà trường cho học sinh lớp mười được nghỉ ba ngày để chấm thi và xếp lớp, tranh thủ thời gian này, Dâu Tây cùng mẹ liền chuyển nhà, không có nhiều đồ mang theo nên chỉ mang một ít đồ cần thiết còn lại đều vứt hết.

Dâu Tây chào tạm biệt bà chủ nhà trong khuôn mặt không nỡ của bà ta sau đó hai người liền gọi xe taxi đến khu biệt thự Ánh Dương. Ngôi nhà đã được hoàn thiện nên hai người gần như chỉ cần xách đít vào ở. Dư Anh Anh nhìn ngắm căn bếp xinh đẹp lại nhìn đến vườn hoa khoe sắc thắm thì vô cùng vui vẻ.

Dâu Tây thích nhất căn phòng ngủ siêu to khổng lồ của mình, aaa chiếc giường siêu êm ái, cửa sổ hướng ra vườn hoa, đây mới là cuộc sống chứ! Đúng rồi, bây giờ quan trọng nhất phải đi mua quần áo, Dâu Tây là kiểu người chưa bao giờ làm bản thân chịu khổ cả.

"Mẹ, vườn và nhà chúng ta rất rộng còn có bể bơi, con đã thuê hai người, một là giúp việc trong gia đình và một người làm vườn thay chúng ta chăm sóc vườn tược."

Dư Anh Anh mở tròn mắt, cảm giác không chân thực càng như muốn đánh bà một cái, cảm giác như mình đã già, còn con gái đã lớn bắt đầu chăm lo gia đình phụ dưỡng mẹ vậy. Trong lòng cảm thấy vô cùng ấm áp.

"Mẹ, con biết việc thêu thùa của mẹ rất vất vả mất nhiều thời gian, nên sau này mẹ chỉ tập chung làm công việc mẹ thích, những thứ khác cứ để con lo, có được không?

Dư Anh Anh mỉm cười hạnh phúc.

"Được, được, đều nghe con an bài."

Hai mẹ con vui vẻ đến trung tâm thương mại lớn nhất thành phố mua sắm. Với con mắt đầy tính nghệ thuật của

Dâu Tây, chỉ vài giờ đồng hồ từ đi làm đẹp rồi chọn quần áo, chẳng mấy chốc Dư Anh Anh giống như lột xác trở thành một mỹ phú bà xinh đẹp thoát tục. Hai người lúc này đi cùng nhau chẳng khác gì chị em cả

Mới đầu Dư Anh Anh còn ngượng ngùng đến không được, nhất định không chịu làm tóc chăm sóc mặt và cơ thể rồi mặc những bộ quần áo đắt tiền này, nhưng vì miệng lưỡi của Dâu Tây quá đỉnh, bà vẫn là bị thuyết phục rồi.

Sau khi đã tuốt tát lại bản thân, Dâu Tây vô cùng hài lòng với bản thân hiện giờ, khuôn mặt xinh đẹp như hoạ, môi anh đào chúm chím cùng mái tóc đen dài bồng bềnh được tạo kiểu hơi uốn xoăn gợn sóng, nhìn thế nào cũng trông giống một đại mỹ nhân.

Dâu Tây còn dắt Dư Anh Anh vào cửa hàng trang sức chọn lựa, trùng hợp lại gặp Lâm Oánh Oánh cùng hai cô bạn thân nhà giàu của cô ta cũng đến đây chọn lựa.

Lâm Oánh Oánh mới đầu còn không nhận ra Dâu Tây chính là Dư Nguyệt, bị khí chất cao quý của Dâu Tây hấp dẫn. Một thân khí chất của Dâu Tây quả thực rất cuốn hút, dù gương mặt xinh đẹp pha chút lạnh lùng cũng không hề làm ảnh hưởng sức hút của cô đối với người khác.

"Nguyệt Nguyệt, mẹ không biết nhìn mấy thứ này, vẫn là con gái mẹ tài giỏi nhất, con chọn cho mẹ đi.



Dâu Tây mỉm cười chọn một chiếc ghim cài áo đính kim cương xanh, thiết kế chiếc lá uốn lượn vô cùng tinh xảo đem cài lên áo bà. Hôm nay bà Dư mặc một chiếc đầm sườn xám cách tân vô cùng xinh đẹp, làn da bà sau khi thời gian dài nghỉ ở nhà lại được bảo dưỡng trắng nõn non mịn mặc chiếc đầm càng tăng lên khí chất. Cổ tay bà đeo một chiếc vòng ngọc bích trị giá liên thành là Dâu Tây bí mật nhờ tên Cái Bóng tham gia đấu giá của giới thượng lưu giành được cho cô. Giá trị còn không ít đâu vì nó thuộc hàng ngọc bích quý hiếm.

Cô nhân viên thấy thế liền không ngừng nịnh hót hai mẹ con Dâu Tây. Bên này Dư Oánh Oánh nghe được người phụ nữ bị Dâu Tây che khuất gọi tên Nguyệt Nguyệt thì không khỏi kinh ngạc, cho đến khi thấy được mặt Dư Anh Anh Thì Lâm Oánh Oánh càng hoảng hốt tột độ. Lúc này cô ta không nhận ra Dư Nguyệt nữa thì đúng là chuyện cười.

Tại sao người phụ nữ Dư Anh Anh kia lại ở chỗ này, cả Dư Nguyệt nữa, mấy ngày trước cô ta trông cũng đâu hề giống như bây giờ. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Mà trông bọn họ lại biến đối nghiêng trời lệch đất như vậy.

Cho đến khi Dâu Tây cùng bà Dư rời đi rồi Lâm Oánh Oánh vẫn không thể nào bình tĩnh nổi, cô ta vội vàng xin lỗi hai người bạn nói hôm nay mình mệt liền rời đi trước. Cô ta vội vã gọi điện thoại cho mẹ mình là Á Vân hỏi bà đang ở đâu liền lên xe đi mất.

Hai người bạn thân thấy cô ta như vậy cũng chỉ đành trở về trước.

Về đến nhà Lâm Oánh Oánh liền kéo tay mẹ lên lầu đóng chặt cửa. Á Vân trông thấy con gái kỳ lạ như vậy cũng không hỏi nhiều đi theo cô lên phòng sau đó đặt mông ngồi xuống giường.

"Oánh Oánh, có chuyện gì mà trông con hớt ha hớt hải như vậy?"

"Mẹ, hôm nay trong trông thấy Dư Anh Anh."

Á Vân nhướng mày: "'Cô ta làm sao? Cô ta nháo con?"

Lâm Oánh Oánh vội vàng lắc đầu sau đó một năm một mười kể hết cho mẹ cô ta nghe chuyện hôm nay cô ta thấy.

"Hừ, ta đã sớm biết con mụ đó nhất định không phải thứ tốt gì mà, hẳn là trèo lên được cành cao nào đó. Trước ở trường con cứ mặc kệ con ả Dư Nguyệt đó, mẹ sẽ cho người đi điều tra xem, rốt cuộc mẹ con cô ta trèo lên cành cao nhà nào. Nếu là tiểu tam hừ hừ... ta sẽ cho mụ ta biết. Không ohair ai cũng có cái bản lĩnh giống như Á Vân ta đạp được cô ta từ chính thất biến thành trắng tay ra về đâu. Đừng để ba con phát hiện chuyện gì đấy."

Lâm Oánh Oánh gật gật đầu sau đó đưa tay lên làm thành động tác giữ im lặng.

"Trước không cần quan tâm mấy thứ này, tối nay chúng ta phải đi dự tiệc, con trai cả nhà họ Quý hôm nay làm tiệc đầy tháng cho con trai đầu của vợ chồng hắn, lão Quý và ba con trên thương trường làm ăn hợp tác đến là gần gũi, thằng con trai thứ hai tuy vô dụng nhưng dù sao nhà họ Quý không phải dạng bình thường, trước nhớ làm thân cho tốt, hiểu ý mẹ?"

"Vâng"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.