Chờ Dâu Tây với Dư Anh Anh đi xa rồi, Ngô Thu mới văng tục chửi rủa, tức giận mà gào thét.
"A phi, ngày mai cũng đừng nghĩ đến đây làm việc, tiện nhân, tiện nhân."
"Thôi đi." Lão Ngô bực mình quát to.
"Thường ngày đã nói bao nhiêu lần rồi, trả tiền lương cho cô ta, bà cứ nhất định phải giữ lại nói đông nói tây, hở mồm ra là tiện nhân này tiện nhân nọ. Chửi đến người cũng đi rồi, giờ ai làm công việc thay cô ta? Bà làm?"
"Tôi... còn không phải ông ngầm đồng ý sao?
Ông Lý tức tối, nếu không phải thấy Dư Anh Anh xinh đẹp, muốn kéo người vào ngực một phen hắn cần gì ngầm đồng ý Ngô Thu làm như thế. Giờ người cũng đi rồi, thật khó chịu.
Dâu Tây đưa Dư Anh Anh về nhà, trên đường đi bà vẫn là nước mắt rửa mặt thật khiến lòng khó chịu.
"Giờ công việc không thể đi làm rồi, chúng ta phải làm sao bây giờ Nguyệt Nguyệt"
"Mẹ, ta có thể kiếm tiền rồi."
Dâu Tây nói rồi đem điện thoại mở ra app ngân hàng đưa cho Dư Anh Anh xem. Bà vừa xem đến số 0 trong tài khoản đứng tên mình thì ngây người.
"Con... con không phải là đi làm..."
Dâu Tây đen mặt.
"Mẹ, tiền này con là dùng đầu óc kiếm ra, không phải bán thân mẹ yên tâm."
Dư Anh Anh khuôn mặt sợ sệt lại lo lắng: "Không phải thế vậy con làm gì mà kiếm được như vậy nhiều tiền, mẹ đời này chưa từng thấy nhiều tiền như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-khong-muon-soai-ca-yeu-ta/3744749/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.