🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Chờ Dâu Tây với Dư Anh Anh đi xa rồi, Ngô Thu mới văng tục chửi rủa, tức giận mà gào thét.

"A phi, ngày mai cũng đừng nghĩ đến đây làm việc, tiện nhân, tiện nhân."

"Thôi đi." Lão Ngô bực mình quát to.

"Thường ngày đã nói bao nhiêu lần rồi, trả tiền lương cho cô ta, bà cứ nhất định phải giữ lại nói đông nói tây, hở mồm ra là tiện nhân này tiện nhân nọ. Chửi đến người cũng đi rồi, giờ ai làm công việc thay cô ta? Bà làm?"

"Tôi... còn không phải ông ngầm đồng ý sao?

Ông Lý tức tối, nếu không phải thấy Dư Anh Anh xinh đẹp, muốn kéo người vào ngực một phen hắn cần gì ngầm đồng ý Ngô Thu làm như thế. Giờ người cũng đi rồi, thật khó chịu.

Dâu Tây đưa Dư Anh Anh về nhà, trên đường đi bà vẫn là nước mắt rửa mặt thật khiến lòng khó chịu.

"Giờ công việc không thể đi làm rồi, chúng ta phải làm sao bây giờ Nguyệt Nguyệt"

"Mẹ, ta có thể kiếm tiền rồi."

Dâu Tây nói rồi đem điện thoại mở ra app ngân hàng đưa cho Dư Anh Anh xem. Bà vừa xem đến số 0 trong tài khoản đứng tên mình thì ngây người.

"Con... con không phải là đi làm..."

Dâu Tây đen mặt.



"Mẹ, tiền này con là dùng đầu óc kiếm ra, không phải bán thân mẹ yên tâm."

Dư Anh Anh khuôn mặt sợ sệt lại lo lắng: "Không phải thế vậy con làm gì mà kiếm được như vậy nhiều tiền, mẹ đời này chưa từng thấy nhiều tiền như thế."'

"Mẹ yên tâm, con là đi học trên lớp với tra cứu trên mạng sau đó kiếm được công việc là phiên dịch, này phiên dịch tiếng anh sang tiếng ta nhanh kiếm tiền cực kỳ không phải tiền bẩn. Mẹ không cần bôn ba làm việc mệt nhọc nữa, con đã tính toán dùng tiền này mua một căn nhà trong thành phố. Tháng sau chúng ta liền chuyển đi, hơn nữa chủ nhật này con đưa mẹ đi bệnh viện khám."

Dư Anh Anh nghe con gái kiếm ra tiền là tiền chính đáng liền yên tâm, nghe đến mua nhà liền sửng sốt sau đó lại là hổ thẹn. Tại bà vô dụng khiến con gái mới mấy tuổi liền phải lo nghĩ đến độ này. Thật là đau lòng, nghĩ đến đây không khỏi oán giận người đàn ông táng tận lương tâm kia.

" Đều nghe con."

Phù, may mà Dư Anh Anh tin cô, cô còn nghĩ phải tốn thêm một phen miệng lưỡi lừa bà nữa đâu.

Hôm sau Dâu Tây dứt khoát gọi điện thoại xin nghỉ việc chỗ làm củ Dư Anh Anh sau đó bắt bà ở nhà nghỉ ngơi tiện thể thu dọn đồ đạc để tháng sau chuyển đi. Sau đó mới yên tâm đi học.

Giờ nghỉ trưa Dâu Tây xem qua thị trường cổ phiếu, thấy giá cổ phiếu cô mua đang tăng mạnh gần chạm mốc liền quyết đoán bán hết thu về khoản tiền khổng lồ, sau đó lại lướt qua web đen làm một ít việc vặt mà thù lao cao sau đó liền quyết đoán tắt máy tính.

Ngẩng đầu lên xa xa đã thấy Lâm Oanh Oánh xinh đẹp động lòng người đi cùng mấy ả bạn tốt của cô ta, trông phong thái thật giống công chúa và nha hoàn đâu. Dâu Tây biết mấy cô gái vây quanh Lâm Oánh Oánh đều là tiểu thư nhà giàu muốn nịnh bợ Lâm Oánh Oánh, bọn họ cũng góp phần không nhỏ cho cuộc đời bi thảm của Dư Nguyệt đâu.

Lúc này nhà ăn đột ngột trở nên ồn ào như chợ vỡ, tiếng la hét của con gái ở khắp nơi, Dâu Tây tò mò nhìn sang thì thấy một thanh niên đẹp trai vô cùng, khuôn mặt của hắn soái đến mức chỉ nhìn thôi cũng khiến người ta mặt đỏ tim đập nhanh rồi.

Nghe ngóng một hồi mới biết thì ra hắn là đàn anh năm ba, tên là Hoắc Vũ, hội trưởng hội học sinh. Không chỉ đẹp trai lại còn tài giỏi, gia thế lại hiển hách, người bên trong giới thượng lưu còn gọi hắn với biệt danh thái tử gia của Hoắc gia, đủ để biết gia thế hắn kinh khủng cỡ nào.



Ở kìa kìa, tên này có gương mặt có nét tương đồng với gã bảo vệ Lâm Oánh Oánh nhưng gương mặt của hắn lại mang nét lạnh lùng ma mị hơn. Mà kẻ trong ký ức lại hơi khác, có lẽ là anh em?

Mé, boss lớn thế lực thâm hậu thế trả thù sẽ hơi phiền phức cho mà xem. Dâu Tây đã mua điện thoại mới, là loại mới nhất đang có mặt trên thị trường, cô cũng mua cho bà Dư một cái là một đôi với cái này.

Điện thoại của ngươi môi giới nhà gọi đến, nói rằng cô có thể đến xem trước để ký hợp đồng.

Buổi chiều không có tiết nên Dâu Tây về nhà thay đồ liền dẫn Dư Amh Anh đi xem nhà luôn.

Ngôi nhà này nằm trong khu biệt Thự Ánh Dương, chủ nhà ra nước ngoài sống cùng con gái nên rao bán căn nhà này, khu biệt thự Ánh Dương an ninh trật tự tốt hơn nữa nó lại nằm trong trung tâm thành phố, khu nhà giàu đấy, rất hợp với ý thích của bỗn tiểu thư tuy là giá rất đắt nhưng không cản được bước chân của bổn tiểu thư.

Dư Anh Anh tuy không biết nhiều nhưng bà vẫn biết một chút về khu biệt thự Ánh Dương, nhìn căn nhà tinh xảo xinh đẹp cùng vườn hoa và hồ bơi, bà chỉ biết líu lưỡi lôi kéo góc áo của Dâu Tây.

"Nguyệt Nguyệt, hay là thôi đi, chúng ta làm sao sống ở đây được, mẹ nghe nói một căn nhà này giá không thấp đâu."

Khuôn mặt của người môi giới không hề biến sắc vẫn mỉm cười, chỉ là trong lòng âm thầm chửi. Từ lúc đón hai mẹ con này ở ngoài cổng khu biệt thự, nhìn hai người một thân quần áo cũ lại thêm dáng vẻ khúm na khúm núm của bà mẹ hắn liền biết hôm nay coi như mất toi công.

Dâu Tây lại mỉm cười vỗ vỗ tay bà.

"Chúng tôi đồng ý mua căn nhà này, anh xem chuẩn bị hợp đồng chúng ta ký luôn đi."

Phút chốc người môi giới sững sờ, trong lòng vui như hoa nở, liên tục nói nói một đống từ ngữ hoa mỹ sau đó đưa cho Dâu Tây bản hợp đồng.

Sau khi ký tên chuyển tiền, căn nhà liền đã có tên của Dư Nguyệt và Dư Anh Anh. Về đến nhà Dư Anh Anh vẫn cảm thấy mình như là trong mơ, không thể tin được bà và con gái vậy mà sau này sẽ sống trong căn nhà đó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.