Dâu Tây tranh thủ trước đi học chạy qua chỗ bà chủ nhà đóng tiền nhà còn thiếu sau đó đóng luôn tiền nhà tháng sau. Bà chủ nhà thấy Dâu Tây đóng tiền nhà mặt nghi hoặc nhưng cũng vui vẻ.
"Ây nha, ta nói nhà ngươi mà đóng sớm có phải xong rồi không?"
"Tôi biết bà cũng tìm người cho thuê sẵn rồi, tôi cũng không làm khó bà, để chúng tôi thuê nốt tháng này liền lập tức dọn đi."
"Ai nha không cần đâu, nếu cứ đóng đủ tiền nhà là được mà, cứ ở bao lâu cũng được hết á, chỉ cần đóng đủ tiền theo tháng là được, chúng ta đều đã là người quen biết, không ngại, không ngại"
"Ha, cám ơn bà chủ nhà"
…
Dâu Tây đến trường liền lôi máy tính bắt đầu làm việc, cô chọn bàn cuối cùng trong góc nên cũng không bị gây chú ý, hơn nữa lớp này đều là học sinh hư nên ai làm việc nấy hầu như chẳng ai để ý đến ai.
Trong ký ức phải đến sau khi thi khảo sát vào lớp mới, Dư Nguyệt nhút nhát rụt rè lại hay bị thầy cô gọi lên trả bài lấy làm gương cho bạn học răn đe, sau đó rất nhanh liền bị một nhóm bạn nữ quậy trong lớp bắt nạt. Bị bắt nạt liền thảm rồi. Đi học rồi đi làm, đâu đâu cũng là ác mộng a~
Có năm tiết học, môn nào Dâu Tây cũng bị thầy cô gọi lên bảng trả bài, thật hết nói nổi, đều là học sinh ngu như nhau sao cứ phải nhắm vào cô chứ.
Sau tiết năm giáo viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-khong-muon-soai-ca-yeu-ta/3744748/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.