Trần Hàn Du nhìn Dâu Tây, vẻ mặt nhàn nhạt không cảm xúc.
Dâu Tây nghĩ trong lòng, hừ, ta cái gì chẳng biết, ta là ai chứ?
Thực ra là cô hỏi hệ thống a~, nhưng sao nói cho Trần Hàn Du sự thật được.
Dâu Tây nói dối, "Trước đây rất lâu, từng thấy qua trên sách, trước khi con trở thành đồ đệ của người cơ."
Dâu Tây vẻ mặt chân thành, không chút nào thấy giả dối qua loa. Lúc này Trần Hàn Du mới hòà hoãn xuống, gật đầu với cô.
Hắn quay sang Darius: "'Cậu là hoàng tử của vương quốc thần bí trên đại dương kia phải không?"
Vẻ mặt của bốn người đột ngột trở nên vô cùng cảnh giác.
"Ta chính là Thần y mà các người tìm, chuyện năm đó ta biết không ít đâu. Cậu, theo ta vào phòng, ta giúp cậu lấy nó ra khỏi cơ thể."
Dâu Tây đứng bật dậy, sự nghiêm túc lão luyện khi nãy bay biến mất tăm. Cô bán manh.
"Sự phụ~ con muốn phụ người, người cho con vào phụ giúp người đi~"
Nhìn thiếu niên tuấn mỹ làm nũng thần y, khuôn mặt mọi người đều hiện lên nét cổ quái.
Trần Hàn Du không chịu được cô làm nũng bán manh, đành phải đồng ý, thời gian lấy trùng dài vô cùng, mấy 3 ngày hai đêm mới dẫn được nó ra ngoài, Dâu Tây nhìn con trùng bé bằng đầu ngón tay út của cô, toàn thân có màu vàng thẫm có hình dáng như một con bọ cánh cứng nhưng thân mình lại giống con sâu, vô cùng hiếu kỳ.
Sau khi lấy trùng ra khỏi cơ thể, Darius yếu hơn rất nhiều. Cô gọi Venn và ba người còn lại giúp đỡ đưa Darius vào bồn tắm thuốc, hắn còn cần ngâm 7 ngày trong thuốc cơ thể mới có thể phục hồi.
Bận bịu vài ngày, hôm nay Dâu Tây mới có thời gian đứng ngắm dung nhan của Darius.
Hắn có khuôn mặt vô cùng đẹp trai, là loại mang theo vẻ đẹp phương tây hoàn mỹ, mái tóc đen mượt được cột vào phía sau, làn da rất trắng, đôi mắt màu xanh đẹp mê người. Dáng người khỏi phải nói vô cùng cuốn hút.
Chuẩn soái tây nha.
Chẹp chẹp.
Đang lúc ngắm đến hứng phấn thì cô bị một đôi bàn tay mềm mại lạnh lẽo bịt mắt kéo ra ngoài.
Trần Hàn Du dí trán cô trách mắng, "Ngươi dù sao cũng là nữ nhân, phải biết giữ ý chứ hả? Cô nương còn chưa cập kê mà đã nhìn trai đến độ chảy nước miếng như thế, thật không biết xấu hổ."
"Sư huynh, ta như thế nào mà không biết xấu hổ nha, còn không phải tại ngươi hông cho ta tắm chung hay sao?
Ta mà nhìn ngươi rồi còn cần nhìn người khác sao nha".
Trần Hàn Du nghẹn đỏ mặt chỉ tay vào cô nửa ngày không nói ra được một câu.
"Ngươi, ngươi ... không biết xấu hổ, sau này xem làm sao ngươi lấy chồng."
Hắn phất tay bỏ đi, Dâu Tây mặt dày đuổi theo nũng nịu, "Sư huynh, ngươi nha, không lấy được chồng ta lấy sư huynh a~ Sư huynh, chờ ta với a~"
Trong phòng, Darius từ từ mở mặt, hắn khẽ cười, "Thì ra là nữ nhân a~"
Chờ Darius khoẻ lại hoàn toàn cũng là một tháng sau đó, Dâu Tây lúc này cũng đã rất có danh tiếng trong nghề, mọi người đều biết thần y nhận đồ đệ, đồ đệ của người có y thuật vô cùng cao minh, dù tuổi nhỏ nhưng y thuật không nhỏ một chút nào.
Darius dẫn theo tuỳ tùng tiến vào phòng khám, phía sau là vài chục rương nặng trịch đầy ắp dược liệu và thảo mộc.
"Thần y, cảm ơn ngươi đã trị khỏi bệnh cho ta, đây là lời hứa lúc trước, ta đem tiền đổi thành dược thảo, mong ngươi tiếp nhận thành ý này."
Trần Hàn Du nhàn nhạt gật đầu, "Vậy đa tạ, ngài vẫn nên sớm trở về đại dương thì hơn."
Darius gật đầu, "Đa tạ nhắc nhỏ."
Hắn nhìn sang Dâu Tây ngồi cạnh Thần y dáng vẻ vô cùng ngoan ngoãn, dung nhan dù chưa trưởng thành vẫn có thể nhìn ra sau này nhất định sẽ là một tuyệt sắc giai nhân.
Hắn nhất định sẽ còn quay lại đây tìm cô, hiện giờ hắn cần về lại vương quốc giải quyết đám người nhăm nhe đạp đổ hắn để ngồi lên ngai vàng trước, thời gian hắn chữa bệnh, xem
Bọn chúng nhảy nhót thế là đủ rồi.
Trước khi khởi hành về hắn lén lút đến gặp Dâu Tây lần cuối.
Dâu Tây đang lén lút trốn y quán ra ngoài vui chơi thì bất ngờ gặp Darius.
Darius kéo tay cô vào một góc đưa tay lên môi ra hiệu im lặng.
Dâu Tây bĩu môi, "Ngươi nha, làm ta hết cả hồn, ngươi lén lút lôi kéo bản công tử là có ý gì nha?"
Darius buồn cười nhìn cô ra vẻ thì buồn cười, hắn lấy ra một chiếc túi thêu màu xanh nhỏ đưa cho cô.
"Cho ngươi"
Dâu Tây cầm lấy túi mở ra, bên trong là một viên đá quý màu xanh của biển đẹp vô cùng, ở giữa viên đá thấp thoáng có thể thấy được cánh chim hải âu đang bay. Này thực sự là tuyệt phẩm a~
Dâu Tây vui vẻ: "Đẹp quá, cho ta là ngươi không lấy lại được nữa đâu đấy."
Darius đưa tay xoa đầu cô, tóc cô thật mềm mại, còn có mùi hương vô cùng thơm mát, mùi của thiếu nữ thanh tân.
"Ta đi rồi, sau này gặp lại!"
Dâu Tây gật đầu đưa cho hắn một bình thuốc: "Coi như đây là đáp lễ của ta, trong bình có 3 viên thuốc trị bách độc, ta luyện chơi chơi, là hàng trung phẩm đó."
Darius giật mình đổ viên thuốc ra xem, trên thuốc còn có hoa văn màu vàng vô cùng đẹp mắt, đây nào phải hàng trung phẩm, thuốc có thể luyện ra hoa văn đều thuộc hàng cao cấp, một viên này chính là ngàn vàng khó cầu a~
Dâu Tây cất viên đá vào người liền tung tăng chạy đi.
"Ta đi đây, bái bai ngươi nha!"
Darius nhìn theo bóng dáng nhỏ nhắn kia xa dần, trong lòng càng tràn ngập một loại quyết tâm chưa từng có.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]