Dâu Tây cố vựng dậy thân mình, dựa theo trí nhớ của nguyên chủ đi ngược lại hoàn toàn nơi sẽ gặp vợ chồng già, trên đường đi, Dâu Tây cũng hết sức cẩn thận xung quanh, tránh nơi nhìn thấy dấu vết của động vật nguy hiểm, cũng tiện tìm chút hoa quả dại ăn lại sức.
Thực sự cơ thể này mất máu quá nhiều, Dâu Tây không dám chậm trễ, đi mãi, đi mãi cho đến khi cơ thể thực sụ chịu đựng không nổi mà ngất đi lúc nào không biết.
Tỉnh lại, Dâu Tây ngửi thấy mùi thuốc và mùi dược liệu khắp nơi, còn ngửi thấy cả mùi trúc thơm ngát dịu nhẹ.
Trên người vết thương giống như đã được thay dược đắp thuốc, không còn đau đớn khó nhịn như lúc trước.
Dâu Tây khẽ cử động cơ thế, khó khăn ngồi dậy lại đột ngột có một giọng nói vang lên.
"Ngươi không nên ngồi dậy, động đến vết thương sẽ chảy máu, nên nằm nghỉ ngơi tĩnh dưỡng."
Dâu Tây giật mình nhìn về hướng giọng nói phát ra. Là bóng lưng một nam tử mặc y phục màu xanh lam, hắn chỉ đơn giản đứng đó đảo thuốc trên sạp mà từ trên người hắn khí chất cao quý thoát tục vẫn toát ra khiến người ta không tự chủ mà bị thu hút nhưng trong lòng lại nảy lên cảm giác kính trọng.
Dâu Tây nhíu nhíu mày, đánh giá vết thương trên cơ thể, cổ họng đau rát khiến cô vừa muốn mở miệng nói chuyện liền phát ra âm thanh ho khan khó chịu.
Nam tử nghe tiếng ho khan của Dâu Tây, rốt cuộc dừng tay đảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-khong-muon-soai-ca-yeu-ta/3743681/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.