Khi Bùi Tinh Vũ rốt cuộc cũng đến cửa Bùi phủ, nhìn cảnh tượng quen thuộc trước mắt rốt cuộc cô ấy không kìm chế được mà bật khóc, ngay lúc họ định gọi cửa thì vừa lúc có một chiếc xe ngựa dừng lại, từ trên xe ngựa xa hoa một vị phu nhân vô cùng xinh đẹp trên người ngập tràn tình mẫu tử dắt tay một nam hài tầm tám chín tuổi xuống
xe.
Người phụ nữ này đúng là mẫu thân của Bùi Tinh Vũ, đứa trẻ bên cạnh cũng là con trai của họ.
Bùi Tinh Vũ khóc cười tiến lên định ôm bà lại bị người hầu cản lại. Sau khi nghe cô là con gái Bùi Tinh Vũ của bà thì ánh mắt mọi người đột ngột trở nên kỳ quái cùng khinh thường, đám người hầu vũ nhục cô ấy, mẫu thân cô ấy lại ôn nhu cười với cô nói con gái bà ấy đã chết rồi nhưng bàn tay âm thầm xiết chặt.
Mặc cho Bùi Tinh Vũ dùng mọi cách nói cùng chứng minh đều không ai quan tâm cô ấy, Bùi phu nhân còn nói cô làm bà thương tâm, nói cô không biết xấu hổ khi nhận làm con gái mất tích nhiều năm của bà ấy, nói năng rất thậm tệ còn sai người đánh bản tử ném cô cách xa phủ một chút.
Bùi Tinh Vũ tuyệt vọng, đau khổ, nhưng không một ai quan tâm, người thương nhân nghĩ cô lừa hắn liền nhân lúc cô bị thương nặng mà bán cô vào thanh lâu với giá cao.
Cha mẹ không nhận, bị người bán vào thanh lâu, Bùi Tinh Vũ đau khổ tuyệt vọng nháo một trận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-khong-muon-soai-ca-yeu-ta/3742525/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.