"Minh Ức, cậu nói xem, có khi nào đây chỉ là diễn tập thôi không?"
Minh Ức nhìn sang Trí Hoa lắc lắc đầu. Vừa nói chuyện với hắn nhưng bước chân vẫn trầm ổn hữu lực không hề thở dốc, giống như Minh Ức nhất định từ nhỏ đã phải tập võ nếu không thì cũng chăm chỉ tập luyện từ nhỏ.
Trong khóa huấn luyện quân nhân tập sự mà bọn họ đang tham gia, Minh Ức luôn luôn là người đứng đầu, giỏi về mọi thứ quả là khiến người ta ngưỡng mộ.
"Không phải, tiếng nổ rất lớn, còn có cả tiếng kim loại lẫn bên trong, khả năng cao là máy móc tiên tiến tự huỷ, hơn nữa khói và tiếng nổ cũng rất lạ, chỉ có đến đó mới có thể hiểu hết tình hình. Bên quân đội sẽ không bao giờ tạo ra nhiệm vụ có thể ảnh hưởng đến quốc gia. Bây giờ đã cháy rừng rồi, chúng ta chắc sẽ cùng lính cứu hỏa dập lửa rừng."
"Cậu lợi hại thật đấy!"
Minh Ức lắc lắc đầu, không nói gì.
.
.
.
"Đã xác định được vị trí của tiểu thư chưa?"
"Đại ca, đã truy ra, tin nhắn cuối cùng tiểu thư gửi cho ngài là ở rừng phía đông."
Giang Hải sắc mặt âm trầm: "Đi, phái đội trực thăng Quỷs đến rừng, dù có phải chết cũng nhất định phải tìm được con bé về đây"
"Rầm"
Cửa phòng bật ra, một người đàn ông hớt hải chạy vào:
"Đại ca, bọn em truy ra, là người của Hắc Kỳ, hắn đem vũ khí bí mật tân tiến nhất đuổi theo tiểu thư rồi cho phát nổ, giờ cả khu rừng đã cháy lớn, bên quân đội đã ở bên đấy rồi."
"Cái gì? Con bé thì sao? Tìm thấy chưa?"
"Đại ca, không có, không có dấu hiệu sự sống.
Giang Hải ngã ngồi xuống ghế, ông tay run run châm điếu thuốc hít một hơi dài rồi nhả khói. Sau một lúc lâu rốt cuộc đứng dậy.
"Đi, liên hệ với Bùi gia, quân đội bên đó đều thuộc Bùi gia cai quản, bảo họ giúp chúng ta tìm kiếm một chút."
"Vâng"
Giang Hải lấy áo khoác trên giá mặc vào, mở ngăn kéo lấy một khẩu súng lục.
"Tôi với cậu đi thẳng đến địa điểm nơi xảy ra vụ nổ."
"Vâng"
Giang Hải vội vã rời đi, trong lòng khẩn cầu Dâu Tây bình an vô sự.
Lúc này tại khu rừng nơi xảy ra vụ nổ, lính cứu hoa của quân đội đã sớm có mặt, họ đang vội vàng dập lửa cứu giúp một chút động vật bị thương.
Minh Ức và Trí Hoa đi cùng nhau hoạt động dập lửa khô tiện thể xem xét thám thính tình hình.
Hai người tìm được một vài mảnh linh kiện và vỏ bọc kim loại của robot.
"Minh Ức, cậu xem, mấy mảnh này tớ tìm được trên thân cây đó, chắc hẳn là robot tự phát nổ rồi."
Minh Ức nhìn những mảnh nhỏ, gật đầu: "Không chỉ thế, có lẽ là loại vô cùng tân tiến, chắc là vũ khí được nghiên cứu bởi gia tộc hoặc tổ chức nào đó."
"Đám nhà giàu đáng sợ thật đấy, còn tạo ra mấy thứ vũ khí nguy hiểm như vậy!"
Minh Ức đi sâu hơn vào chỗ rừng không bị cháy, lại theo dấu vết có dạng giống như có người bò hoặc lê đi. Có lẽ lúc vụ nổ xảy ra còn có người ở đó.
"Ám sát sao?"
Minh Ức giật mình, giết ai mà phải sử dụng đến loại vũ khí này chứ?
Đi sâu thêm rốt cuộc Minh Ức nhìn thấy một cô gái, bộ đồ trên người đã bị rách tả tơi, khắp người đều là vết thương và máu nhìn không ra dung nhan ban đầu, Minh Ức vội vàng chạy đến kiểm tra hơi thở, tuy rất nhẹ nhưng vẫn có thể thấy là còn sống.
Minh Ức vội vàng cởi xuống áo khoác trên người bọc lấy cô gái trước mắt, chiếc áo khoác trên người cậu vừa vặn bao nhiêu khi bọc vào cô gái lại vừa to vừa rộng, che khuất hết phần trên cơ thể chỉ lộ mỗi đôi chân.
Bên ngoài, Giang Hải và người của ông đang lùng sục khắp nơi tìm Dâu Tây, xe chở Dâu Tây sau vụ nổ đã tan tành thành những mảnh nhỏ, người đàn ông tài xế thân thể cũng đã trở thành thịt vụn. Đến giờ họ cũng chỉ mới phán đoán là có người chết chỉ là không biết là ai.
Quân đội bên Bùi gia vừa nhận được cầu trợ giúp đã lập tức phái người qua cùng tìm kiếm.
Đúng lúc này, Minh Ức ôm theo Dâu Tây chạy vội ra bên ngoài, trong lúc đang bế Dâu Tây cậu cũng đã nhận được mệnh lệnh nhiệm vụ là truy tìm con gái của Giang gia, cũng có thể đã chết trong vụ nổ. Vừa nhận được tin tức và miêu tả ngoại hình, cậu có thế chắc chăn người mà cậu tìm được chính là người mà nhiệm vụ yêu cậu.
"Người ở đây, hơi thở rất yếu, có lẽ đã bị thương bên trong cần cấp cứu gấp."
Bên quân đội thấy người, xe cứu thương đã chờ sẵn, chờ nhận được tin tức Giang Hải chạy đến, lúc này Dâu Tây đã đang trong phòng cấp cứu rồi.
Giang Hải trong lòng nóng như lửa đốt lại không biết làm gì hơn, chỉ sợ nói cho Y Trân, cô ấy sẽ không chịu nổi mà lo lăng đến ngất đi.
Ông nắm tay thật chặt, bọn Hắc Kỳ khốn kiếp, dám động tay đến tận Giang gia, xem ra hắn ngại sống quá lâu, nếu không phải ông và lão già Hắc Trụ bên đó quen biết nhau, hắn còn nghĩ lão già đó nhìn ông phất lên ghen ty.
Chỉ là không hiểu tại sao tên con trai riêng của lão Hắc đó lại nhắm vào Dâu Tây và Y Trân?
Chuyện này có lẽ Giang Hải Ông nhất định phải đến gặp lão già đó một chuyến đòi công đạo. Nếu thảo không lại được thì Giang Hải ông sẽ giết chết thằng oắt con đó. Mối thù này không thể bỏ qua, dù không giết được hắn nhất định cũng phải khiến hắn tàn phế. Giữ lại một mạng coi như có tình có nghĩa. Hừ.
.
.
.
Dâu Tây thấy mình đang lơ lửng trong một không gian màu trắng tinh, xung quanh là những hình ảnh ký ức xa lạ, không phải của mình.
Trong những mảnh ký ức là hình ảnh một cô gái trẻ xinh đẹp cũng rất trầm tĩnh.
"Mẹ, con không thích nơi này."
"Tiểu Linh ngoan, mẹ biết con rất yêu mẹ, giờ mẹ đã là vợ ông ấy, chúng ta cùng nhau sống hoa thuận với chú ấy được không?
Đây là ký ức của Lâm Tuyết Linh và phần cốt truyện còn thiếu mà Cô không lấy được.
Sau khi chuyển đến nhà mới không lâu, ở trường học cũng không theo kịp tiến độ và phong cách của những kẻ giàu có nên Tuyết Linh bị cô lập. Người bạn duy nhất mà cô ấy có là Hà Nha. Cô nàng nhà nghèo học tại trường nhờ học bống.
Hà Nha là một cô bé nhà nghèo nhưng tâm tính lại xấu xa vô cùng. Cô ta nghĩ Tuyết Linh cũng là học sinh học bổng giống như cô ta nhà cũng không có điều kiện như cô ta mà lại luôn được các thầy cô châm chước.
Hà Nha dưới sự tự ti ghen ghét của mình đem Tuyết Linh đạp dưới chân, mượn Tuyết Linh làm bệ đỡ để phục vụ cho mục đích kết giao bạn bè của chính mình.
Nhờ bàn đạp là Tuyết Linh trầm tĩnh ít nói có ấm ức hay chịu thiệt cũng đều giữ trong lòng không phân bua phải trái khiến Hà Nha nhiều lần nói xấu Tuyết Linh, khiến Tuyết Linh thanh danh vô cùng xấu xí. Sau này ngay cả khi có Giang Hải chống lưng, mọi người dù biết cô là con gái của Giang Hải vẫn vô cùng khinh thường.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]