Dâu Tây ra khỏi nhà Trang Hân, đi qua vườn hoa lại đột nhiên bị người kéo lại sau đó ôm lấy.
Dâu Tây phản xạ tự nhiên nắm lấy nắm đấm vung một quyền về phía đối phương lại bất ngờ bị bắt lấy giữ chặt.
Sức lực người kia lớn vô cùng, thân thể chưa qua cải tạo của Dâu Tây không thể nào thoát nối.
Hơi thở đàn ông nam tính quyện lẫn hương nước hoa và mùi thuốc lá khiến Dâu Tây càng khó chịu, cô nhíu mày đứng yên, tránh tốn sức lực.
Người này xuất hiện ở vườn hoa nhà Trang Hân hẳn sẽ không muốn làm cô bị thương, hơn nữa lại không bịt miệng cô chứng tỏ không sợ bị người khác biết. Kẻ này hẳn có địa vị trong nhà này rất cao.
Không phải như cô nghĩ chứ?
"Triệu thiếu gia, ngài định ôm lấy con gái nhà người ta đến khi nào?"
Người phía sau nghe giọng nói trấn định của Dâu Tây thì giật mình sửng sốt. Ban nãy còn định vung quyền đấm hắn, sau khi biết sức không đủ thì lại lập tức dừng lại, chỉ trong thời gian ngắn đã đoán ra được hắn là ai còn bình tĩnh trấn định như thế
"Xem ra cũng là đứa trẻ thức thời."
Trang Thừa Húc thả Dâu Tây ra, xoay người cô lại đối diện với hắn. Cảm xúc khi chạm vào người cô gái trước mắt này thật khác lạ, rõ ràng chỉ là một cô gái bình thường, bạn học của cô nhóc con nuôi thú vị kia nhưng không hiểu tại sao khi chạm vào cô gái này, đứng đối diện nhìn vào mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-khong-muon-soai-ca-yeu-ta/3742334/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.