học về nhà, Dâu Tây nằm ườn ra ghế sô pha, nghịch điện thoại, lười lên phòng ngủ thay đồ, mọi người trong nhà vẫn chưa về, Giang Thành vừa xách cặp đi vào thấy tướng nằm của Dâu Tây thì giật mình.
"Tiểu Linh, sao em không lên phòng nằm nghỉ thế?"
"Em lười a~"
Giang Thành phì cười, ngày trước Tuyết Linh lúc nào cũng rất quy củ, lại giữ ý, về đến nhà hầu như ngoài giờ cơm chăng bao giờ thấy em ấy ra khỏi nhà, bây giờ thì khác, sẽ ra ngoài chơi với bạn, sẽ cười nói với cả nhà trong bữa cơm, sẽ tuỳ ý làm điều mình thích.
"Tiểu Linh, nghe nói em đứng đầu kỳ thi vừa rồi cả khối hả? Ba mẹ biết sẽ vui lắm đấy, muốn anh trai thưởng em gì nào?"
Dâu Tây nghe thấy Giang thành muốn thưởng, liền bày ra dáng vẻ siêu cấp đáng yêu, siêu cấp đáng yêu nhìn cậu.
Giang Thành bị vẻ mặt đáng yêu của Dâu Tây hạ gục chỉ trong vòng một nốt nhạc. Cậu xoa đầu Dâu Tây: "Thế Tiểu Linh muốn anh thưởng gì cho em nào?"
Dâu Tây cười cười: " Hiện giờ em chưa nghĩ ra thứ em muốn, chờ em nghĩ ra thì sẽ nói với anh nha"
"Được được, Tiểu Linh muốn gì cũng được hết mà."
Vừa hay lúc này, Giang Thành cùng Lâm Y Trân cũng về nhà. Điện thoại đã sớm nhận được thông báo bảng điểm của chủ nhiệm lớp nên hai người mua rất nhiều đồ chuẩn bị chúc mừng Dâu Tây.
"Bảo bối ngoan, con thật giỏi, lại có thể thi đứng đầu toàn khối, mau mau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-khong-muon-soai-ca-yeu-ta/3742331/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.