🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Dâu Tây điên cuồng gào thét trong đầu mà ngay cả một chút động tĩnh cũng không có, hệ thống giống như chưa từng xuất hiện, như thể ngay từ đầu cuộc sống mà cô đang sống là hiện thực, tất cả mọi thứ trước đây chỉ là một giấc mơ, tỉnh dậy là kết thúc.

Phi, Dâu Tây cô mà yếu đuối đến độ như thế, hệ thống chết tiệt chờ đó, cứ xuất hiện mà xem, xem bà đây có chém mi thành hai nửa hay không.

Ngày thi kết thúc học kỳ vừa qua không lâu đã có kết quả, kết quả học tập trước đây của nguyên chủ luôn xếp tầm trung, mặc dù cô ấy có trí tuệ học bá lại sợ quá nổi bật trong lớp nên luôn luôn hạ thấp mình.

Nhưng Dâu Tây cô là ai chứ, một người không chịu thua kém bất kỳ kẻ nào. Hạng nhất lần này đương nhiên không ngoài dự kiến sẽ thuộc về cô.

"Linh Linh, cậu nói xem lần này tớ liệu qua môn không, thật lo lắng."

Dâu Tây cười cười: "'Cậu đã rất nỗ lực rồi, tự tin lên."

Trang Hân là cô bạn học sau khi Hà Nha chuyển đi ngồi chỗ khác thì tìm đến ngồi cạnh Dâu Tây, là một cô nàng hoạt bát ngây thơ lại rất đáng yêu lại được lòng bạn học vô cùng. Có thể nói trong lớp chỉ có Hà Nha và số ít người không thích Trang Hân còn lại đều có quan hệ rất tốt với cô ấy.

Trang Hân gia cảnh cũng giàu có nhưng từ miệng Giang Thành Dâu Tây lại biết Trang Hân là con nuôi của gia tộc

Họ Triệu, là được Triệu phu nhân không thế sinh được con nhận về nuôi, ngoài người con nuôi là cô ấy ông Triệu có rất nhiều con riêng bên ngoài nhưng cho đến hiện tại mới chỉ nhận một người con trai lớn hơn Trang Hân có hai tuổi. Là một đứa trẻ rất thông minh tài giỏi được ông Triệu rất để tâm. Chuyện này là bí mật, do ngày xưa Giang Hải từng giúp đỡ bà Triệu trong chuyện này nên mới biết. Còn Giang Thành vì sao biết thì cô cũng chịu.

Trang Hân cười tươi rói: "Được, nghe cậu đấy, Linh Linh thì sao? Bài thi vừa rồi cậu làm tốt chứ?"

Dâu Tây nhếch môi cười tự tin: "Cậu đoán xem?"

"Không phải chứ? Nhìn điệu bộ của cậu kìa, đừng nói trước đây đều là giấu giỏi đấy? Tớ sẽ buồn chết mất!"

Dâu Tây chỉ cười cười không trả lời, lúc này đột nhiên Hà Nha cất tiếng nói: "Cũng không nhìn xem bộ dáng trước đây của cậu ta như thế nào? Trang Hân, cô cũng đánh giá cao Tuyết Linh quá đấy."

Mọi người đều quay đầu về nhìn Hà Nha sau đó nhìn về phía Dâu Tây. Một vài vị tiểu thư nhà giàu nghe thấy thì nhếch môi khinh miệt.

"Hà Nha cô quản rộng nhỉ, bộ dáng trước đây của Linh Linh còn tốt hơn cái loại đã nghèo còn mang tâm địa xấu xa như cô."

"Đúng đấy, đúng đấy, Linh Linh trước đây chính là bị cô lừa gạt mới có thể xem cô là bạn."

"Thứ không biết xấu hổ còn dám so sánh với Linh Linh"



Hà Nha tức giận đến khuôn mặt đỏ bừng.

"Cũng chỉ là con nuôi mà thôi, kiêu ngạo cái gì chứ? Trước đây người ta không công khai thân phận sao không thấy mấy người chạy đến xum xoe, giờ thấy người ta đã là cành cao nên muốn với tới làm thân à?"

Mấy tiểu thư bị Hà Nha nói cũng không tức giận, ngược lại cười phá lên.

"Hà Nha cô cũng tính thứ gì? Chỉ là con nuôi nhưng người ta cũng là người được hưởng thừa kế như con gái ruột, chỉ bằng loại như cô có tư cách gì mà phán xét bọn này?"

"Cô."

"Được rồi!"

Dâu Tây cắt ngang cuộc nói chuyện của mọi người.

"Cảm ơn các cậu nha, đã nói giúp mình."

Quay sang nhìn Hà Nha Dâu Tây cười lạnh: "Không nghĩ đến Nha Nha cũng miệng lưỡi lắm."

Dâu Tây đứng dậy hất mái tóc dài ra sau lưng, khuôn mặt cao ngạo xinh đẹp đến cực điểm, xung quanh lớp học mọi người đều bị mê đắm bởi vẻ đẹp khí chất cao quý toát ra từ người Dâu Tây. Ngay cả Hà Nha cũng nhìn đến ngo ngẩn.

"Hà Nha, tôi luôn nghĩ chúng ta là bạn học nên chưa bao giờ để ý quá đến những hành động và lời nói thiếu suy nghĩ của cậu, nhưng cậu đừng quá phận, xã hội sau này khốc liệt hơn cậu tưởng nhiều, đôi khi có tài mà không có tiền thì có làm gì cũng phải bất lực trước nó. Nếu tương lai cậu muốn yên yên ổn ổn học xong đại học kiếm được một công việc tốt thì tốt nhất, giữ mồm miệng sạch sẽ một chút, tôi là người mang lòng thù dai, tôi sẽ không lập tức làm gì cô cả mà chờ đến lúc cô tưởng chừng có tất cả mới đạp cô xuống. Minh bạch?"

Không gian yên tĩnh đến cực điểm, Dâu Tây cũng không chờ Hà Nha trả lời liền quay người về lại chỗ ngồi.

Hà Nha nhìn bóng lưng Dâu Tây, cắn môi không nói gì, khuôn mặt biến đổi liên tục.

Giờ thông báo điểm, Dâu Tây luôn xếp hạng trung một phát liền nhảy vọt lên đứng đầu. Ngay cả lớp trưởng Tuấn Nhan cũng quay lại nhìn cô mấy lần.

"Tuyết Linh lần này làm bài thi tốt nhất, tất cả các môn đều đứng đầu cả khối, các em chúc mừng bạn Tuyết Linh của chúng ta đi."

Giáo viên chủ nhiệm khuôn mặt tràn ngập tươi cười, lúc đem bảng điểm xuống cho cô còn nói động viên không ngừng.

"Không thể ngờ được Tuyết Linh học giỏi vậy mà bấy lâu nay đều giấu diếm."



"Đúng a~ hình như tớ bị cậu ấy mê hoặc mất rồi huhu"

"Có khi nào tớ bị cong rồi không, tớ đã bị dáng vẻ khi Linh Linh đứng nói chuyện với Hà Nha làm cho tim đập chân run."

Vân Liễu quay đầu cười nói tinh nghịch với Dâu Tây: "Linh Linh à, cậu có chơi les không a~"

Cả lớp bật cười vì câu nói của Vân Liễu, một vài bạn học cũng hùa theo Vân Liễu trêu chọc Dâu Tây. Dâu Tây cười xoà: "Tớ là gái thẳng, ok. Các cậu đừng có mơ ước nhan sắc của tớ nữa, tớ ấy à, chỉ được nhìn, không được yêu."

"Cậu quý quá đấy nha!"

Trang Hân trêu chọc Dâu Tây, cả lớp lại cười ầm lên.

"Được rồi, các em đừng trêu chọc bạn nữa, lớp trưởng đem bảng điểm phát cho các banh đi, những ai điểm còn kém thì cố gắng học tập vào, có gì không hiểu có thể hỏi bạn, biết không? Các em giờ đang tuổi ăn tuổi học, về sau còn có bao nhiêu người muốn thừa kế tài sản gia đình, các em phải cố gắng phấn đấu vì tương lai của chính mình."

Giáo viên lải nhải dài dòng một đống rốt cuộc kết thúc tiết học. Trang Hân điểm cũng rất tốt nên đã mời Dâu Tây và một vài bạn học nữ có quan hệ tốt cùng đi ăn.

"Các cậu nè, hay là cuối tuần này đến nhà tớ chơi đi, mẹ tớ cuối tuần này làm bánh ngọt đó."

"Oa, tiểu Hân, cậu sướng thật đấy, mẹ cậu yêu thương cậu như vậy còn làm bánh bảo cậu dẫn bọn mình về ăn."

"Đúng đấy, mẹ tiểu Hân rõ cũng là quý phu nhân nhà giàu vậy mà thật giản dị."

"Linh Linh, mẹ cậu thì sao?"

"Mẹ mình ấy hả, bà ấy rất thích làm bữa sáng cho cả nhà, ba mình ông ấy còn tự tay thiết kế một phòng bếp chuyên dụng cho bà ấy. Là dạng mật thất ý, cửa xoay, chỉ cần ấn nút cửa xoay sẽ đem phòng bếp của mẹ mình ra, xoay một cái lại là phòng bếp để người làm nấu ăn rồi."

"Oa, ba cậu yêu mẹ cậu thật đấy, thật ngưỡng mộ cậu a~"

"Là cửa xoay giống trong mấy phim trinh thám sao? Ngầu quá đi mất."

"Đúng đấy, mẹ mình thích nấu ăn cũng không có xây khoa trương đến vậy đâu."

Dâu Tây cười: "Được rồi, vào lớp rồi, chúng ta đi thôi các cậu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.