Dâu Tây tắm rửa một cái sạch sẽ thấy cả người thoải mái hẳn. Hôm nay cô chơi có vẻ hơi lớn rồi. Nhìn vẻ mặt mọi người thật là làm cô thấy tội lỗi quá.
Dâu Tây lau tóc ra bên ngoài, Lâm Y Trân vẫn ngồi ở trên giường chờ cô.
"Mẹ, sao người không về phòng nghỉ ngơi đi ạ?"
"Tiểu Linh, mẹ có chuyện muốn nói với con."
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Lâm Y Trân, Dâu Tây ngồi xuống tỏ vẻ mình đang lắng nghe.
"Con cảm thấy chú Giang là người như thế nào."
"Khá tốt, chú ấy rất yêu mẹ. Con trai chú ấy cũng rất quý mẹ."
"Con thì sao?"
Dâu Tây cầm lấy tay bà ấy: "Mẹ Y Trân, ba con là ai?"
Lâm Y Trân nhìn Dâu Tây ánh mắt dịu dàng, bà vươn tay xoa đầu cô: "Con có muốn chú ấy thành ba của mình không? Ông ấy rất thương con, muốn con đổi sang họ của ông ấy. Con mang họ Giang, con chính là con ruột của chú ấy, kể cả khi con không mang hon Giang, với chú ấy, con vẫn là con của chú ấy."
Dâu Tây đưa tay lên lau đi những giọt nước mắt đang rơi lã chã. Trong lòng thấy hạnh phúc lại vô cùng cảm động.
Dâu Tây thở dài trong lòng, nguyên chủ rốt cuộc đã làm những chuyện gì trong quá khứ a~
"Tiểu Linh?"
"Mẹ có yêu chú ấy không?"
Khuôn mặt của Lâm Y Trân khi nghe câu hỏi của Dâu Tây thoảng hiện nét hạnh phúc, dịu dàng.
Nhìn vẻ mặt của bà ấy, Dâu Tây biết bà ấy yêu Giang Hải rất nhiều.
Dâu Tây gật đầu.
Khoảnh khắc ấy, Lâm Y Trân trào ra nước mắt, nước mắt hạnh phúc của bà thấm ướt hết cả vai áo của Dâu Tây.
"Cảm ơn con, xin lỗi và cảm ơn con rất nhiều."
Sau đó, Giang Hải và Lâm Y Trân lấy sét đánh không kịp bưng tai tiến hành thủ tục đổi họ cho Dâu Tây, tiệc tối hào nhoáng giới thiệu Dâu Tây với giới thượng lưu.
Hôm đó ngay cả Bùi Nghiêm cũng tới góp mặt, tặng lễ mừng cho Dâu Tây khiến cả buổi tiệc đều trở nên nóng bừng vì sự quý giá của nó.
Nhờ sự góp mặt của Bùi Nghiêm mà địa vị trong vòng tròn thượng lưu này của Dâu Tây cao vô cùng.
Rõ là một đứa con riêng cũng không có dòng dõi cao quý như Tuyết Linh lại được những kẻ giàu sang phú quý này công nhận.
Sau một tuần ở nhà quay trở lại trường học, Dâu tây có thể cảm nhận rõ ràng ánh mắt khác thường của những người xung quanh, có ghen ty hâm hộ nhiều hơn là ngưỡng mộ cô
Dâu Tây để ý Hà Nha, ánh mắt cô ta nhìn cô vô cùng ghen ghét lại hâm mộ không thôi.
Cũng phải thôi, trên báo có quá nhiều tin tức của Dâu tây về buổi tiệc hôm đó.
Một vài bạn nữ có gia thế giàu có đều lại bắt chuyện với Dâu Tây, còn nói muốn ngồi cùng cô khiến Hà Nha bên cạnh khó chịu vô cùng.
Giờ ăn trưa, Giang Thành cầm theo cơm hộp đứng ở cửa lớp học chờ Dâu tây khiến học sinh nữ trong lớp và xung quanh đều xôn xao cả lên.
Phải biết Giang Thành ở trường rất nổi tiếng, cả gia thế lẫn giá trị con người đều không thể chê vào đâu được, có rất nhiều nữ sinh thẩm mến cậu.
"Linh Linh, anh Giang Thành lớp trên tìm cậu nè."
Mấy cô bạn Dâu Tây mới quen gọi Dâu Tây, vẻ mặt vẫn còn ngượng ngùng đỏ bừng.
"Anh ấy nói tìm cậu ăn cơm"
Dâu Tây mỉm cười, cảm ơn cậu, mình ra đây.
Dâu Tây đi ra gặp Giang Thành: "Sao anh không nhắn tin cho em, lại chạy đến tận lớp chứ?"
Giang Thành cười: " Chúng ta giờ là anh em rồi, muốn ăn cơm với em gái đến tìm em không được hả?"
"Xía. Đi thôi."
Thoáng chốc sau vụ gặp du côn đã được một tháng, Dâu Tây nghĩ nghĩ liền cùng Giang Hải nói muốn ông đưa mình đi thăm Bùi Vĩnh.
Thằng bé đó ít hơn cô một tuổi mà đã bị đánh đến nhập viện, giờ vẫn chưa khỏi được, dù sao cũng nên đến thăm một chút.
Phòng bệnh Bùi Vĩnh năm là phòng VIP, bên ngoài phải có đến gần mười người vệ sĩ cao to, công tác bảo vệ rất gắt gao, bác sĩ và y tá ra vào đều phải bỏ khẩu trang xem mặt mũi có khớp với các bác sĩ y tá chỉ định hay không mới được đi vào.
Thậm chí còn có 2 bác sĩ tư nhân luôn theo dõi kiểm tra thuốc rất cẩn thận.
Dâu Tây tặc lưỡi, quá khoa trương rồi, ngày xưa lúc cô còn có thân thể cũng không khoa trương đến mức này.
Sau khi qua loạt kiểm tra nghiêm ngặt, rốt cuộc Dâu Tây và ba Giang cũng được đi vào phòng bệnh.
Trong phòng bệnh rất lớn, tiện nghi, còn có giường riêng cho người nhà tiện chăm sóc. Bên trong phòng bệnh mẹ của Bùi Vĩnh đang giúp cậu lau tay. Mẹ Bùi Vĩnh là một người phụ nữ vô cùng trẻ đẹp, nghe nói rất yêu Bùi Thọ, ngày xưa mặc kệ gia đình phản đối bà vẫn kiên định gả cho Bùi Thọ. Bùi Thọ tuy ốm đau triền miên vẫn rất yêu thương vợ mình, chưa bao giờ để bà thiếu thốn gì.
Ngọc Vân thấy Giang Hải và Dâu Tây tiến vào thì đứng dậy chào hỏi.
"Chào ngài Giang, đây chắc là cô bé đã cứu A Vĩnh rồi. Chào cháu, cô là mẹ của A Vĩnh, hôm đó thực sự cảm ơn cháu..."
Dâu Tây và Giang Hải vội vàng đáp lời.
"Cháu cũng không giúp được gì, cô không cần cảm ơn đâu ạ. Hôm nay cháu và ba đến để thăm hỏi Bùi Vĩnh.
Không biết em ấy sao rồi."
Giang Hải cũng gật đầu chào: "Tiểu Vĩnh đã tỉnh chưa, cô cũng đừng đau lòng quá."
Ngọc Vân gật gật đầu, tháng nay mới tỉnh ba lần, thời gian còn lại đều là lâm vào hôn mê cả..."
Nói đến đây, Ngọc Vân lại không kìm được nước mắt.
"Cảm ơn hai người hôm nay đã đến thăm."
Trong lúc Giang Hải và Ngọc Vân trò chuyện, Dâu Tây lại gần giường bệnh nhìn cậu bé đang nằm trên giường bệnh.
Không thấy thì thôi, vừa nhìn đến Bùi Vĩnh, Dâu Tây kinh ngạc vô cùng.
Thiếu niên trước mặt cô quá đẹp, đẹp giống như tinh linh đang ngủ trong rừng vậy. Không ngờ rằng, gen của Bùi gia tốt thật đấy, người nào cũng có nhan sắc khiến người kinh diễm không thôi. Nhất là Bùi Vĩnh, đẹp khiến người đã nhìn nhiều người đẹp như Dâu Tây rồi vậy mà vẫn phải cảm thán không thôi.
Đang mải ngắm nhan sắc tuyệt diễm này đột nhiên mi dài khẽ lay động, Bùi Vĩnh mở ra đôi mắt đẹp tựa như bầu trời mùa thu khiến người nhìn chỉ cần không cẩn thận liền sẽ bị nhấn chìm trong đó.
Dâu Tây vô thức đưa lên bàn tay, mỉm cười: "Hi, em tỉnh rồi."
Bùi Vĩnh chớp chớp đôi mắt đẹp, nhìn Dâu Tây, ảnh ngược trong mắt cậu hình dáng mà cậu nhìn thấy không phải là Tuyết Linh mà là Dâu Tây chính hiệu.
Cậu khẽ thì thào: "Chị thật đẹp..."
Nói xong cậu lại nhắm mắt, lâm vào ngủ sâu.
Dâu Tây cũng không đánh động hai người bên kia, chỉ an tĩnh ngồi cạnh giường xuất thần.
Dâu Tây đương nhiên nhìn thấy hình ảnh của chính bản thân trong mắt cậu, điều đó khiến Dâu Tây cảm thấy rất bất an.
Cảm giác thật sự không tốt.
Dâu Tây trong lòng gọi hệ thống, nhưng gọi rất nhiều đều không nhận được hệ thống đáp lời, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, đưa cô đến thế giới không nội dung, bây giờ thì lại mất tích không thể liên lạc được.
Có khi nào cô sẽ bị nhốt lại trong thân thể này mãi mãi hay không?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]