Dâu Tây tắm rửa một cái sạch sẽ thấy cả người thoải mái hẳn. Hôm nay cô chơi có vẻ hơi lớn rồi. Nhìn vẻ mặt mọi người thật là làm cô thấy tội lỗi quá.
Dâu Tây lau tóc ra bên ngoài, Lâm Y Trân vẫn ngồi ở trên giường chờ cô.
"Mẹ, sao người không về phòng nghỉ ngơi đi ạ?"
"Tiểu Linh, mẹ có chuyện muốn nói với con."
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Lâm Y Trân, Dâu Tây ngồi xuống tỏ vẻ mình đang lắng nghe.
"Con cảm thấy chú Giang là người như thế nào."
"Khá tốt, chú ấy rất yêu mẹ. Con trai chú ấy cũng rất quý mẹ."
"Con thì sao?"
Dâu Tây cầm lấy tay bà ấy: "Mẹ Y Trân, ba con là ai?"
Lâm Y Trân nhìn Dâu Tây ánh mắt dịu dàng, bà vươn tay xoa đầu cô: "Con có muốn chú ấy thành ba của mình không? Ông ấy rất thương con, muốn con đổi sang họ của ông ấy. Con mang họ Giang, con chính là con ruột của chú ấy, kể cả khi con không mang hon Giang, với chú ấy, con vẫn là con của chú ấy."
Dâu Tây đưa tay lên lau đi những giọt nước mắt đang rơi lã chã. Trong lòng thấy hạnh phúc lại vô cùng cảm động.
Dâu Tây thở dài trong lòng, nguyên chủ rốt cuộc đã làm những chuyện gì trong quá khứ a~
"Tiểu Linh?"
"Mẹ có yêu chú ấy không?"
Khuôn mặt của Lâm Y Trân khi nghe câu hỏi của Dâu Tây thoảng hiện nét hạnh phúc, dịu dàng.
Nhìn vẻ mặt của bà ấy, Dâu Tây biết bà ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-khong-muon-soai-ca-yeu-ta/3741427/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.