Cảm ơn chàng."
Giọng Đường Tuế vừa mềm mại vừa ngọt ngào, con ngươi đen nhánh cũng lấp lánh ánh sao.
Rửa chân xong, nàng lại tiếp tục nhét chân vào trong chăn.
"Khương Vân Thần, ta có chuyện muốn nói với chàng."
Đường Tuế ngửa đầu lên nhìn hắn không chớp mắt.
Khương Vân Thần khẽ gật đầu, tiến lên phía trước vài bước, đứng trước mặt Đường Tuế.
Tầm mắt của hắn dừng lại bàn chân nhỏ dưới lớp chăn của nàng.
"Chuyện gì?"
"Lúc trước, ta nghe chàng nói muốn lên thị trấn ở hả?"
Liên quan đến hoàn cảnh sống sau này, trong lòng Đường Tuế vẫn còn có chút sợ hãi, nên nàng phải hỏi cho rõ ràng.
"Ừm, trong tay ta có chút tiền nên ta muốn thuê một cái tiểu viện, đưa mọi người lên sống cùng."
Khương Vân Thần suy nghĩ một lát, rồi nói rõ tất cả những tính toán trong lòng.
"Số tiền trong tay ta đủ mua một căn nhà, ta nghĩ... hay là chúng ta mua luôn một căn nhà đi?"
Đường Tuế siết chặt ngón tay, cảm thấy việc này vẫn nên nói cho rõ ràng.
"Một căn nhà trên trấn ít nhất cũng phải trên dưới một ngàn lượng, số tiền trên người nàng có đủ không?"
Khương Vân Thần hỏi.
Đường Tuế gật đầu thật mạnh.
"Nàng..."
Khương Vân Thần dù thắc mắc nhưng vẫn không hỏi ra lời.
Có chút muốn nói lại thôi.
"Có phải chàng muốn hỏi ta lấy tiền từ đâu đúng không? Nếu ta đã chọn sẽ sống hòa hợp với chàng, thì sẽ không giấu chàng chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-hu-hu-dem-nao-nam-than-cung-dinh-lay-toi/2572764/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.