"Ừ?"
Khương Vân Thần vừa ngẩng đầu vừa lau chân.
Một lúc lâu sau vẫn không thấy Đường Tuế nói chuyện, hắn bèn đi đến trước mặt Đường Tuế.
"Sao thế?"
Nhưng mà.
Nhiệm vụ càng quan trọng hơn, nàng không muốn bị điện giật nữa đâu.
Nàng siết chặt tay rồi ngửa đầu lên, đôi mắt ngập nước lấp lánh nhìn Khương Vân Thần.
"Ta cũng muốn rửa chân."
Giọng nói mềm mại, ngọt ngào, mang theo chút trong trẻo, giống như đang bước trên mây.
"Bên trong nồi vẫn còn nước, ta giúp nàng nhé?"
Khương Vân Thần thấy nàng vẫn đứng yên, thì thử hỏi.
"Được."
Đường Tuế gật đầu, lập tức ngồi xuống mép giường.
Giường này có hơi cao, Đường Tuế ngồi trên giường đong đưa hai chân, trông rất thong dong.
Khương Vân Thần thấy bàn chân bỏ bé của nàng khẽ đong đưa, dường như đã đong đưa vào tận trái tim hắn.
Luân Hồi Kính: Giá trị hắc hóa của Khương Vân Thần -5, tổng còn 60.
Hả?
Đường Tuế khó hiểu ngẩng đầu lên, ánh mắt trong suốt sáng ngời nhìn chằm chằm Khương Vân Thần.
Nàng cũng đâu có làm gì.
Trái lại, Khương Vân Thần còn giúp nàng làm việc cơ mà, sao giá trị hắc hóa lại giảm nhỉ?
Ngay lúc ánh mắt Khương Vân Thần và Đường Tuế chạm vào nhau, vẻ mặt của Khương Vân Thần có hơi mất tự nhiên.
Hắn xoay người ra ngoài, đi vào phòng bếp múc nước.
Đường Tuế cởi giày ra, cảm giác đôi chân lộ ra ngoài có hơi lạnh, bèn vội vàng nhét nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-hu-hu-dem-nao-nam-than-cung-dinh-lay-toi/2572767/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.