Hai đứa bé trắng trắng mềm mềm đều đưa khuôn mặt nhỏ nhắn lại gần.
"Nương."
Đường Tuế thấy hai đứa bé như vậy thì cảm thấy tan chảy.
Nàng ôm lấy thân thể mềm mại của hai đứa, thơm một cái.
Đáng yêu quá.
"Để nương mặc quần áo cho hai đứa trước, đợi cô nhỏ đến, chúng ta sẽ cùng nhau lên trấn."
Đường Tuế nói xong, cũng khoác quần áo thêm cho mình.
"Sao ạ?"
Đại Bảo và Tiểu Bảo đồng thanh hỏi, ánh mắt trợn tròn giống như chuông đồng.
"Nương, nương thật sự muốn dẫn bọn con lên thị trấn sao?"
Đại Bảo liên tục hỏi lại.
Tiểu Bảo cũng mím môi nhìn Đường Tuế.
"Đúng vậy."
Đường Tuế thấy vẻ mặt của hai đứa bé thì nhịn không được nở nụ cười.
Nàng giơ tay véo khuôn mặt nhỏ nhắn của hai đứa, giúp chúng mặc quần áo vào.
"Hai đứa chơi trong sân nhé, nương đi nấu cơm."
Nói xong, nàng nắm tay Đại Bảo Tiểu Bảo dẫn chúng ra ngoài.
Đại Bảo và Tiểu Bảo cùng chơi ở ngoài sân, Đường Tuế thấy đã có khói bốc lên từ ống khói trong phòng bếp.
"Chàng nấu cơm á?"
Đường Tuế giật mình, còn lấy bàn tay nhỏ che miệng lại.
Lúc mà Luân Hồi Kính truyền cho cô nội dung cốt truyện, cũng có truyền tải một số chuyện khác.
Đàn ông ở nơi này có quyền lợi rất lớn, người đọc sách căn bản đều là nam, quân tử tránh xa nhà bếp.
Cho nên nàng cho rằng Khương Vân Thần sẽ không xuống bếp nấu cơm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-hu-hu-dem-nao-nam-than-cung-dinh-lay-toi/2572763/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.