Mang theo bí mật ấp ủ trong lòng này, Đường Tuế gả cho Cố Đình Tước.
Người Nhà họ Cố không hài lòng với người lúc nào cũng có thể chết như Đường Tịch Dao, cũng không hài lòng đứa con nuôi là nguyên chủ này.
Vậy nên sau khi gả đến nhà họ Cố, Đường Tuế phải chịu sự lạnh nhạt của chồng, cha chồng coi thường, mẹ chồng đay nghiến, em chồng thì làm khó dễ.
Trong thế giới này, Cố Đình Tước là nam chính, Đường Tịch Dao là nữ chính, còn nguyên chủ chỉ là một nữ phụ đáng thương.
Đường Tuế nhíu mày, trong lòng thầm hỏi một câu.
Luân Hồi Kính: Người hắc hóa đâu?
Luân Hồi Kính: Đừng gấp, còn chưa xuất hiện đâu.
Đường Tuế định thần lại, đành giải quyết chuyện trước mắt trước.
“Nhìn cái gì mà nhìn! Còn không mau đi lấy ly khác đến cho tôi!”
Cố Hoàn Ninh vênh vang đắc ý trừng mắt nhìn Đường Tuế.
Mắt Đường Tuế khẽ giật, cuối cùng trưng ra vẻ mặt tươi cười thường ngày của nguyên chủ: “Được, tôi đi ngay đây.”
Cô xoay người, theo trí nhớ mà đi vào phòng bếp.
Cố Hoàn Ninh: Đường Tuế đúng là con chó Pug mà, vừa rồi tao hất sữa bò nóng lên mặt cô ta mà cô ta còn cười lấy lòng tao nữa này!
Hứa Hinh Nguyệt: Thật luôn? Cô ta vẫn cười được luôn?
Đồng Giai Giai: Ninh Ninh làm tốt lắm!
An Nhu: Làm vậy có phải hơi quá đáng không? Dù sao cô ấy cũng là chị dâu của cậu.
Cố Hoàn Ninh: Quá đáng gì chứ!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-hu-hu-dem-nao-nam-than-cung-dinh-lay-toi/2572701/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.