Đường Tuế đang đi lên lầu có thể nghe rõ những lời mà Cố Hoàn Ninh nói với Cố Đình Tước, trong lòng rất khinh thường.
Cô còn ước gì có thể nhanh chóng phủi sạch quan hệ với tên cặn bã đó, hy vọng Luân Hồi Kính sẽ không giao mấy nhiệm vụ tào lao gì cho cô.
Luân Hồi Kính: Chuyện này thì liên quan gì tới tôi, cô bị điện giật tôi cũng rất thảm đó, ok?
Luân Hồi Kính cảm thấy nó rất oan ức, làm như tất cả mọi chuyện đều do nó làm ra vậy.
Đường Tuế về phòng của nguyên chủ, đây cũng là phòng của Cố Đình Tước. Chẳng qua, sau khi hai người kết hôn, nguyên chủ vẫn luôn ngủ trên sofa.
Chậc!
Đường Tuế bĩu môi ghét bỏ, đúng là thằng đểu mất dại.
Thứ nguyên chủ có cũng chỉ là chiếc nhận kim cương vô cùng qua loa lấy lệ thôi, còn mấy thứ còn lại như quần áo các loại đều là tự cô đem tới.
Cộng tất cả lại với nhau cũng chỉ đủ một chiếc vali hành lý.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ xong, làm sạch sữa bò trên người, Đường Tuế thay một bộ đồ sạch của nguyên chủ, kéo vali đi xuống lầu.
Có lẽ Cố Hoàn Ninh cũng đã về phòng tắm rửa rồi, dưới lầu trừ người hầu ra thì không còn người nhà họ Cố nào.
Đường Tuế đi rất dứt khoát, không ai cản cô lại.
Chỉ là sau khi ra ngoài đường, cô mới há hốc mồm.
Đúng rồi, biệt thự nhà họ Cố nằm ở khu nhà giàu, ở đây đều đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-hu-hu-dem-nao-nam-than-cung-dinh-lay-toi/2572699/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.