Nam Diên nhận lấy một lạy của Bùi Tử Thanh.
Về sau, đây chính là đứa con nuôi mà nàng sủng ái, nàng sẽ bảo bọc đứa bé này, cho nên loại đại lễ này nàng cũng nên được nhận.
Hai mắt đứa nhóc lóe sáng, có thể nhìn ra tâm tình của hắn rất tốt.
Nam Diên hơi nhíu mày, vui đến mức đó sao, chỉ một cái tên mà cũng có thể cao hứng như vậy?
Đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, Nam Diên dò xét đứa nhóc này, giọng điệu hơi ghét bỏ nói: "Quá yếu, về sau tu luyện cho thật tốt."
Vẻ mặt tiểu quái thai mờ mịt nhìn nàng.
Tu luyện sao?
Cái từ này quá xa vời với hắn.
Trước kia ngay cả cơm hắn cũng ăn không đủ no, nói gì đến tu luyện?
Hắn không nhận thấy vẻ ghét bỏ trần trụi trong mắt nữ nhân, trong lòng không khỏi có chút khổ sở.
Mới vừa nãy vẫn còn bộ dáng yêu thích chiếu cố hắn thế mà hiện tại đã bắt đầu ghét bỏ hắn rồi sao?
Đúng là nữ nhân dễ thay lòng đổi dạ.
"Muốn ở lại bên cạnh ta thì ngươi không được quá yếu. Ngươi nhìn Tiểu Đường đi, nhìn nó nhỏ thế thôi nhưng khí lực lại không nhỏ chút nào."
Hư Tiểu Đường nghe nàng nói thế nhanh nhẹn nhảy lên trên mặt bàn, tốc độ cực nhanh, chỉ để lại một đạo tàn ảnh màu trắng.
Tiểu quái thai Bùi Tử Thanh cực kỳ giật mình, hắn vẫn lấy tốc độ của mình để kiêu ngạo thế mà vẫn không so sánh được với con linh thú trông giống thịt viên này sao?
Đôi mắt đen to bằng hạt đậu của Hư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-dai-lao-lai-dien-roi/214779/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.