Đông Tuyết bưng trà ngon vừa mới pha, rón rén bước vào trong buồng.
Trong phòng bày biện một chiếc giường mềm.
Vẫn là cái thành chủ thường dùng, chỉ là…
Ba năm trước, đây chỉ là một chiếc giường mềm bình thường nhưng bây giờ thành giường và chỗ tựa lưng được khảm thêm chi chít bảo thạch, bảo thạch được mài bóng loáng, màu sắc tươi sáng, cho dù đang ở trong buồng tối cũng tỏa ra hào quang lung linh chói mắt.
Trên nệm giường trải một lớp lông của tuyết lang địa cực, nguyên một mảng da rất to, lông mềm ấm áp vô cùng thoải mái dễ chịu bao bọc lấy chiếc giường êm ái.
Lúc này, trên chiếc giường êm khảm đầy bảo thạch trải một lớp lông tuyết lang cực địa có một mỹ nhân mặc váy đen đang nằm.
Thần thái mỹ nhân lạnh lùng, giữa hai đầu lông mày có một tia lười biếng được trung hòa bởi một phần lạnh lùng nên nhìn chỉ có chút thanh lãnh.
Linh thú trông giống một cục bông đang nằm trong lòng nữ nhân, bộ dáng lười nhác, thỉnh thoảng còn mở to miệng ngáp.
Thấy Đông Tuyết bước vào, Nam Diên đang nửa nằm lười biếng kéo mi mắt lên.
"Đại nhân, trà tới." Đông Tuyết thấp giọng nói.
Ba năm này, lúc đối mặt với thành chủ đã thay đổi tính tình, Đông Tuyết vẫn có chút sợ hãi.
Ba năm trước lúc nàng vụng trộm đi tìm lão quản gia cứu những hạ nhân kia, vốn tưởng rằng sau khi thành chủ biết sẽ nổi giận, thậm chí nàng còn chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ bị giáng chức thành nha hoàn cấp thấp.
Kết quả, thành chủ chưa từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-dai-lao-lai-dien-roi/1175879/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.