Đối với động tác nhỏ của nhóc con trong ngực, cho dù Nam Diên đã nhận ra cũng không thèm để ý.
Chẳng qua hắn chỉ thích dính người giống như Tiểu Đường.
Huống chi lực chú ý của Nam Diên rất nhanh liền chuyển đến nơi khác.
Sau khi Tiết Tùng Uẩn đi, nam sủng mà Bùi Nguyệt Oanh thích nhất chỉ còn lại ba người.
"Đại nhân, ta thật ra rất thích ngài, chẳng qua ta yêu tự do hơn, có duyên chúng ta sẽ gặp lại." Gương mặt nam tử tuấn lãng mặc trường bào xanh ngọc đeo đai lưng kia lộ vẻ tiếc nuối.
Nói xong, hắn hành lễ với Nam Diên rồi quay đầu rời đi, mười phần dứt khoát.
Mặc dù Nam Diên không có cảm giác gì, nhưng nghĩ đến lúc nàng sưu hồn nhìn thấy những hình ảnh kia, nàng cảm thấy Bùi Nguyệt Oanh này thật đáng buồn.
Trong thời gian ngắn ngủi, mỹ nam áo trắng thanh cao cao ngạo tiến lên một bước, không nói chuyện, chỉ là ánh mắt hắn ta nhìn nàng phức tạp.
Bộ dáng Nam Diên bền lòng vững dạ tùy ý để hắn dò xét, nếu có thể bị hắn nhìn ra chút gì, coi như Nam Diên thua.
Dù sao ngay cả cha ruột mẹ ruột của nàng cũng không biết nàng suy nghĩ cái gì.
Đại đa số mọi người đều coi Nam Diên là lão đại cao lãnh trâu bò, là loại người không hay nói nhiều, có thể đánh nhau tuyệt đối sẽ không lắm lời.
Nhưng thật ra ngay từ đầu chỉ là Nam Diên lười nói chuyện, về sau phát hiện mình mặt đơ bẩm sinh thì càng ít khi nói hơn.
Đối phương nhìn chằm chằm nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-dai-lao-lai-dien-roi/1175878/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.