Tàng Kiếm sơn trang.
- thiếu gia phu nhân bị thương rồi.
- cái gì? Nàng ấy đang mang thai sao lại bị thương được.
Vũ Minh Hiên đang luyện kiếm, nghe vậy vội vã chạy đi tìm Ngọc Vy, vừa đi vừa trách cứ.
- mấy người trông coi nàng ấy kiểu gì vậy hả?
- thiếu gia, là phu nhân nói tiểu thư Ngọc Trúc về rồi nên ra đón, kết quả mới bị...người ta đả thương.
Khuôn mặt Vũ Minh Hiên đột nhiên trở nên âm trầm hẳn.
Ngọc Trúc.
Rốt cuộc người tên Ngọc Trúc này quan trọng đến cỡ nào mà khiến nàng ấy nhớ mãi không quên vậy chứ?
Ngọc Trúc rời đi được một năm, ký ức của mọi người về cô liền phai mờ dần, chỉ còn rất ít người nhớ đến cô.
Đến năm thứ hai thì tất cả mọi người đều quên hết cô là ai bao gồm cả Ngọc Vy và Vũ Minh Hiên.
Nhưng đến năm thứ ba...
Không biết vì sao Ngọc Vy lại nhớ lại Ngọc Trúc được nên từ đó cô cứ hay vô thức ngó ra ngoài Tàng Kiếm sơn trang mãi còn không ngừng kể cho hắn nghe về những chuyện mà hắn chưa bao giờ trải qua nữa.
Nhưng dù Ngọc Vy có nói nhiều đến cỡ nào thì Vũ Minh Hiên vẫn hoàn toàn không có ấn tượng gì với cô gái tên Ngọc Trúc này.
- tình hình vương phi thế nào rồi?
Vũ Minh Hiên vừa định xông vào trong thì bị người hầu cản ở bên ngoài.
- thiếu gia, phu nhân bị thương đã động tới thai nhi nên tiểu thiếu gia có thể phải ra đời sớm hơn dự kiến.
- cái gì? Vậy Ngọc Vy...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuoi-cung-van-yeu/726013/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.