- ngươi là Tiểu Vương Phi?
Ngọc Trúc vừa vào phòng một giọng nói thanh lạnh liền vang lên.
Lại là Tiểu Vương Phi?
Ai là Tiểu Vương Phi hả? Ta đây tên Ngọc Trúc nhé.
Nội tâm Ngọc Trúc gào thét dữ dội, vẻ mặt bên ngoài lại cực kỳ bình thản, ngược lại cô còn hơi cúi đầu lễ phép nói.
- không phải, ta tên Ngọc Trúc.
Tiểu Vương Phi cái đầu ngươi ý.
- Ngọc Trúc?
Lục Tử Hàn nhíu mày lặp lại, vậy vì sao Tử Tuấn lại gọi cô là Tiểu Vương Phi chứ? Làm hắn còn lầm tưởng vì sao một tiểu cô nương lại lấy cái tên như vậy nữa.
Ngọc Trúc: "..."
Ai biết được hắn bị làm sao chứ?
Lục Tử Tuấn cũng rất oan uổng, sở dĩ hắn gọi Ngọc Trúc là tiểu vương phi là bởi lúc chủ nhân lịch kiếp cô là vương phi của chủ nhân hắn, hắn sao ngờ tới chủ nhân lại nghĩ cô tên là "Tiểu Vương Phi" luôn chứ.
Không khí trong phòng vì vậy đột nhiên yên tĩnh hẳn, Ngọc Trúc thấy người kia không nói gì thì hơi tò mò mà ngẩng đầu lên nhìn hắn.
Không nhìn thì thôi vừa nhìn liền choáng.
Nói thực ngũ quan của người này không phải cực kỳ hoàn hảo nhưng bởi vậy nên khi cùng đặt chung một chỗ mới không có cảm giác quá gai mắt, ngược lại còn khiến vẻ đẹp của hắn được tôn lên đến cực điểm.
Còn cả mái tóc dài đen mượt kia nữa, tuy hắn chỉ tùy tiện túm lại, buộc một nửa thả một nửa nhưng giá trị nhan sắc vẫn không suy giảm dù chỉ một phần, nhờ vậy vẻ mặt hắn cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuoi-cung-van-yeu/726009/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.