Bertha nhấc váy đi theo sau Mộ Ngôn.
Thiếu nữ thoạt nhìn bất quá mười bốn, mười lăm tuổi, dung mạo không rõ ràng, nhưng trên người lại có loại khí chất an tĩnh không phù hợp với lứa tuổi của cô.
Bertha hơi cúi đầu, khóe miệng treo một nụ cười có vẻ thâm trầm.
Đi được nửa đường, người trước mặt đột nhiên ngừng lại.
Bertha không phát hiện, không cẩn thận tông phải một cái.
Lực va chạm khiến cho Mộ Ngôn không đứng vững, nghiêng người về phía trước.
Bertha vội vàng níu Mộ Ngôn lại, cũng không biết có phải do cố ý hay chăng, lại kéo xuống tấm áo choàng của Mộ Ngôn.
"......"
Mái tóc nâu dài trút xuống, rất dài thẳng đến mắt cá chân.
Chiếc áo choàng rộng dài khiến cho thân hình cô càng thêm nhỏ nhắn xinh xắn, gương mặt đó lớn cỡ bàn tay, xinh đẹp vô ngần.
Một đôi mắt bình tĩnh, đỏ sậm như đá quý.
Khóe miệng tựa như còn đang cong lên, nhìn có vẻ biếng nhác.
Nhưng mà gương mặt đó, thế nhưng không phân cao thấp với công chúa Bạch Tuyết vẫn luôn được xưng là người xinh đẹp nhất.
Bertha ngây ngẩn cả người.
Do Bertha kéo Mộ Ngôn hơi dùng sức, Mộ Ngôn trực tiếp đâm thẳng vào trong lòng Bertha.
Mộ Ngôn rũ rũ mắt, ánh mắt đảo tới trước ngực Bertha.
Phẳng.
Vì thế, sẵn lúc Bertha còn chưa kịp phản ứng, Mộ Ngôn rất tự nhiên đưa tay bấu lên ngực Bertha.
Bóp một cái.
Bertha cứng đờ cả người.
Phẳng.
Mộ Ngôn từ trong lòng Bertha thoát ra, tự nhiên vô cùng vỗ vỗ tay.
Cười như không cười nhìn Bertha.
"Thứ lỗi cho ta đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cong-luoc-ky-chu-dung-hac-hoa/176468/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.