Tuy nhiên, đó chỉ là biểu tượng bên ngoài.
Gương thần?
Ở trong góc độ Mộ Ngôn nhìn không tới, khóe môi hắn hơi vểnh lên.
"Xin ngài ghi nhớ lời hứa." Hắn nói.
Nói chuyện xong, hai người lại đứng tại chỗ thật lâu.
Mãi đến Bertha đứng nhũn chân, rốt cuộc nhịn không nổi nữa, hỏi Mộ Ngôn một câu.
"Sao không đi tiếp?"
Mộ Ngôn hoàn hồn, "A đúng rồi, ta lạc đường."
"......"
Lạc đường?
Đôi mắt Bertha hơi trợn tròn, cánh môi đẹp khẽ nhếch lên, kinh ngạc vô cùng.
Giọng hắn tỏ ra rất ngạc nhiên, "Ngài không biết đường về nhà sao?"
Mộ Ngôn hơi ngẩn đầu, che trời đại thụ, đường trước mặt sâu hun hút.
"Ân, ngươi biết đó, nơi này chỗ nào cũng như nhau."
Bertha: "......"
Qua một lát sau ——
"Phù thủy tiểu thư, ngài xác định ngài đi con đường này là chính xác?"
Bertha đi bên cạnh Mộ Ngôn, nghiêng đầu nhìn cô.
Hắn vẫn mặc bộ váy công chúa tôn quý, ưu nhã, cùng mảnh rừng hoang dã thập phần không hợp nhau.
Mộ Ngôn mũ áo choàng đã buông xuống, sợi tóc theo động tác của cô, hơi vểnh lên.
Mộ Ngôn lười nhác nhìn đằng trước, đôi đồng tử màu đỏ sậm sâu hút, như mênh mông vô bờ.
Khóe môi cô nhoẻn lên, "Không biết nữa."
Hai người đi thêm một lát nữa, vẫn không tìm ra nhà.
Lại đi một lúc nữa, chân Bertha đã có chút không thoải mái.
Hắn mặc nữ trang, dưới chân mang giày cao gót, đi lại có vẻ rất gắng sức.
Đi tiếp một hồi lâu, Mộ Ngôn ngừng lại.
"Rất tốt, ta cho rằng chúng ta phải qua đêm trong khu rừng này rồi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cong-luoc-ky-chu-dung-hac-hoa/176469/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.