Mộ Ngôn cúi đầu nhìn nhìn y phục phù thuỷ của mình, rất dễ nhận ra a.
Lại nhìn qua mấy chú lùn đối diện.
Vẫn không có vẻ muốn rời đi.
Cô hắng hắng giọng, tiếng nói già nua khàn khàn khó nghe từ trong khoang miệng truyền ra.
"Các người, không sợ phù thủy sao?"
Đối diện mấy chú lùn tất cả đều ngẩn người.
Không khí ngưng đọng trong nháy mắt.
Qua một lát sau, mấy chú lùn đều dùng một loại ánh mắt cực kỳ hoảng sợ nhìn Mộ Ngôn.
Phù thủy!!!
"A! Mụ phù thuỷ!"
"Trời a! Thượng đế của ta! Ta thế nhưng nhìn thấy mụ phù thủy độc ác!"
Ở trong thế giới này, phù thủy là tượng trưng cho điều xấu xa.
Đặc biệt vừa rồi giọng nói của Mộ Ngôn còn rất thanh thúy, không qua bao lâu, liền biến thành giọng một lão nhân khàn khàn già nua.
Mấy chú lùn hoảng sợ, thế nhưng cũng không nghĩ làm sao tra tấn Bertha nữa, xoay người liền bỏ chạy.
Một phút đồng hồ chưa đến, mấy chú lùn đã chạy mất bóng.
Chờ mấy chú lùn đi cả rồi, Mộ Ngôn mới ném rớt tay Bertha ra.
Không nhiều lời thêm một câu, chậm rì rì đi tìm ngôi nhà của cô phù thủy nhỏ.
Nhưng mà, đi chẳng bao lâu, đã thấy có người đi theo cô.
Mộ Ngôn quay người nhìn lại, thì đúng là Bertha với bộ váy công chúa cao quý ưu nhã.
Tóc nàng ta hơi xoăn, khoác trên vai, đôi mắt to tròn phiếm nước như nai con, môi hồng khẽ cắn.
Dưới ánh trăng, khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng ta nhìn hơi nhợt nhạt, trông có vẻ đáng thương.
Hai tròng mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cong-luoc-ky-chu-dung-hac-hoa/176467/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.