Hai người đứng đối diện nhau, trong đám đông vừa tan học, Lãnh Đan Thu thấy cô ta không mở miệng thì hơi mất kiên nhẫn. Sau chuyện cái usb, cô không muốn dây dưa nhiều với cô ta.
Lãnh Đan Thu vẻ mặt lạnh lùng thúc giục cô ta, ”Cô không nói thì tôi đi trước đây.”
Hoàng Lị Lị thấy không thể kéo dài thời gian nữa thì vội vàng túm lấy cổ tay cô, cúi đầu xin lỗi: ”Lãnh Đan Thu, rất xin lỗi!”
Tiếng nối của cô ta hấp dẫn sự chú ý của mọi người xung quanh, bọn họ nhìn thấy một cô gái rất đáng thương đang cúi đầu xin lỗi với cô gái vẻ mặt lạnh lùng, bắt đầu chỉ trỏ nói nhỏ, tự suy diễn đủ loại kịch bản máu chó.
Lãnh Đan Thu không muốn đứng ở đây bị người khác xem như khỉ, thản nhiên nói: ”Cô không cần xin lỗi nữa, trường học đã phạt cô rồi. Về phần xin lỗi, cô để tay lên ngực tự hỏi đi, đây là lời thật lòng à? Hay là có mục đích riêng?”
Cô dừng một chút, nghĩ đến khoảng thời gian làm bạn cùng phòng trước kia, lại nhìn đến cô gái cúi đầu trước mắt, chán ghét liếc mắt sang một bên, ”Cứ vậy đi.”
Tim Hoàng Lị Lị lỡ một nhịp, có cảm giác kế hoạch của mình bị phát giác.
Nhưng cô ta vẫn làm liều, tiếp tục lải nhải lôi kéo Lãnh Đan Thu, trên đường dần dần không còn ai nữa, Lãnh Đan Thu nhìn đồng hồ, phát hiện đã qua rất lâu rồi, một tí xíu kiên nhẫn đã trực tiếp bị sự dối trá của Hoàng Lị Lị dùng sạch. Cô không kiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cam-hoa-nu-phu-ac-doc/1806540/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.