Tô Cẩn Hồng lao vào nhà xưởng trong hai mươi giây đếm ngược cuối cùng. Nhìn thấy Lãnh Đan Thu đang bị trói anh mới thở phào nhẹ nhõm. Đằng sau, cảnh sát liên tiếp cầm súng tiến vào.
Anh run rẩy vươn tay chuẩn bị giúp cô cởi dây thừng, giọng run run: “Cảm tạ trời đất, em không sao, em không sao là tốt rồi.”
Lãnh Đan Thu ra sức lắc đầu ý bảo anh nhìn quả bom bên cạnh, hất cằm ý bảo bom ở cách đó không xa, hô to với anh: “Anh đừng động vào em, nếu không bom sẽ nổ, anh mau đi đi.”
Tô Cẩn Hồng sửng sốt, thả dây thừng trong tay xuống và không để ý đến lời Lãnh Đan Thu nói. Anh vừa vác Lãnh Đan Thu lên vai, liều mạng chạy ra cửa, vừa ra sức hét lên để thông báo cho những cảnh sát xung quanh: “Chạy mau, có bom.”
Trên mái nhà, tay bắn tỉa vội vàng ôm súng nhảy xuống. Vài giây sau, một vụ nổ mạnh lan ra cả bên ngoài.
“Bùmmm!!!”
Lúc ấy Tô Cẩn Hồng mới khiêng Lãnh Đan Thu đến gần cửa, anh đặt Lãnh Đan Thu xuống đất, dùng người mình che cho cô.
Ba, bốn giây sau khi tiếng nổ vang lên, mọi người xung quanh xác định vụ nổ đã hoàn toàn kết thúc. Lúc này có mấy cảnh sát từ từ đứng dậy, đi kiểm tra tình huống thương vong của mọi người và các đồng nghiệp của họ.
Lãnh Đan Thu được Tô Cẩn Hồng che ở dưới thân nên không bị thương gì. Cô lay lay người Tô Cẩn Hồng: “Cẩn Hồng?”
Tô Cẩn Hồng vẫn bất động, không có bất kì phản ứng nào.
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cam-hoa-nu-phu-ac-doc/1806541/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.