"Hoàng thượng, ta sắp trở về rồi. Ngài có thể bồi ta một chút không?"
"Bồi ngươi? Ngươi chỉ là một công chúa cỏn con mà ép ta bồi ngươi sao? Ngươi không xứng."
Yến tiệc kết thúc, Dạ Quân cùng đội ngũ hòa thân bàn một số chuyện. Công chúa Ô Nhĩ Đới cũng đi theo.
Nàng ngồi bên ngoài, sau khi mọi người giải tán. Nàng thấy công chúa Ô Nhĩ Đới sa sầm mặt. Đoán chắc là Dạ Quân đã làm chuyện gì đó hay ho rồi.
Nàng ta ưỡn ngực, đi qua Phượng Vũ Tình. Ánh mắt không che dấu nổi vẻ chế diễu. Vũ Tình Thấy vậy là lòng đặt ra một dấu hỏi chấm to đùng.
Nàng ta dám lườm nàng như vậy bộ không sợ Dạ Quân móc mắt cho cá ăn à? Hay là không sợ hai nước xảy ra xung đột?
Thật khó hiểu, trông cái cách dùng dằng khó chịu là biết cô công chúa được nuông chiều này không được như ý muốn.
Phượng Vũ Tình cũng không yếu thế, mắt phượng liếc Ô Nhĩ Đới một cái. Nàng ta khựng lại một chút có vẻ ngạc nhiên, sau đó dậm chân phất tay rời đi.
Tối hôm đó, nhân lúc trời không còn sớm. Ô Nhĩ Đới ăn mặc diêm dúa, nàng ta bưng vào một bát canh tổ yến.
Người canh gác bên ngoài bị nàng ta làm cho cả người đều ngứa ngáy khó chịu. Mỹ nhân mà, ai có thể cưỡng lại được chứ?
"Hoàng thượng, công chúa Ô Nhĩ Đới đứng bên ngoài suốt một canh giờ rồi. Nàng ấy nói dù sao nàng ta cũng được cha cử sang đây hòa thân cùng ngài. Ngài không nhận thì nàng ấy không còn cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bao-quan-hung-han-sung-ai-ta/963145/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.