"Đây ạ."
Ô Nhĩ Đới không chần chừ liền đưa chén tổ yến cho Dạ Quân.
Tất nhiên Dạ Quân cũng dốc vào miệng. Hắn lấy tay áo che đi.
Ô Nhĩ Đới không quan tâm hắn uống bằng cách nào, chỉ cần kết quả là được. Khi thấy chén tổ yến chỉ còn đáy nàng ta thở phào nhẹ nhõm.
"Hoàng thượng, người mệt rồi, để ta đấm vai cho ngài nha. Tay nghề người ta rất tốt đó."
Ô Nhĩ Đới đã hoàn thành xong nhiệm vụ, bây giờ thứ nàng ta cần là thời gian. Chỉ cần thuốc phát huy tác dụng.
Dạ Quân hiểu ý của Ô Nhĩ Đới, tiếp tục chơi với nàng ta.
"Ồ, vậy sao? Được thôi."
Ả còn tưởng hoàng đế sẽ đuổi nàng ta đi nữa chứ? Không ngờ hắn ta lại đồng ý. Đúng là ông trời cũng giúp nàng ta.
"Dạ, để ta đấm cho ngài."
1 canh giờ.
2 canh giờ
...
Ô Nhĩ Đới dần dần mất kiên nhẫn, thế quái nào chính tay nàng ta đã bỏ xuân dược vào chén tổ yến đó mà. Thế mà lại không có tác dụng? Không, không thể nào. A ca của nàng ta tận tay đưa cho nàng ta gói thuốc đó đấy. Thế nào mà lại mất tác dụng được.
Cách này không được thì làm cách khác. Ô Nhĩ Đới cánh tay trắng muốt của nàng ta lần mò xuống dưới, xoay một vòng, trêu chọc.
Nàng ta không tin người nam nhân này không thần phục dưới váy nàng ta.
Ô Nhĩ Đới trượt bả vai xuống lộ ra bả vai trắng mịn. Y phục trên người nàng ta vốn mỏng manh nàng ta tháo vài nút đã rơi xuống gần hết.
Nàng ta đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bao-quan-hung-han-sung-ai-ta/963146/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.