Vài ngày sau, đội ngũ hòa thân đã đến. Rất nhanh đến điện diện kiến vua.
"Sứ thần Minh quốc bái kiến hoàng thượng Đại Tống. Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn vạn tuế."
Dạ Quân ngồi trên ngai vàng, rất hào phóng mà nói: "Sứ thần Minh quốc không cần khách sáo."
"Người đâu, mời sứ thần ngồi."
"Vâng, mời ngài."
Nha hoàn tiến đến, rất quy củ mà mời sứ thần cùng công chúa ngồi xuống.
"Người đâu, dâng khúc."
"Vâng."
Nói chuyện rôm rả một hồi, sứ thần Minh Quốc bỗng nhiên đề nghị.
"Nghe nói Đại Tống sinh ra toàn những người có tài. Nam nhân thì tài sắc vẹn toàn, nữ nhân thì không những đẹp mà phẩm hạnh đẹp đẽ. Nay đến đây quả đúng như vậy, vũ nữ không những múa đẹp dáng người còn yểu điệu. Thật không có chỗ nào để chê."
"Thảo nguyên Minh quốc chúng ta quanh năm suốt tháng chỉ biết cưỡi ngựa hòa mình với thảo nguyên. Duy chỉ có điệu múa của nữ nhân là nổi tiếng. Không biết hoàng thượng có nhã hứng thưởng thức?"
Nói thẳng ra là muốn quyến rũ Dạ Quân. Nhưng Dạ Quân là ai? Hắn dễ dàng bị thao túng thế sao?
Dạ Quân liền đồng ý. Chung quy vẫn cho Minh Quốc chút mặt mũi.
"Tốt, ta có nhã hứng."
Công chúa biết ý liền thay trang phục. Song xuôi, nàng ra ta bước ra. Bộ y phục đỏ đến diễm lệ, giữa trán điểm một nốt chu sa. Dáng người yểu điệu, eo thon, chân nhỏ làm cho bất kì nam nhân nào cũng thèm nhỏ dãi. Chỉ muốn chiếm nữ nhân đẹp như thế làm của riêng. Nàng ra không muốn tùy tiện cho nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bao-quan-hung-han-sung-ai-ta/963144/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.