"Cầu thân thì thôi đi, nếu như Minh quốc muốn xảy ra chuyện thì hẳn là sẽ không dám làm trái ý ta đâu."
"Hoàng thương anh minh."
"Ngươi lui xuống đi."
"Vâng."
Hắn lui xuống dưới, đi được vài bước thì sau lưng đổ đầy mồ hôi lạnh. Thật ra là từ khi nương nương đứng ở cửa nghe lén, cả hắn và hoàng thượng đều phát hiện ra.
Một người sống sờ sờ không cảm nhận được mới là thấy lạ với những người từng học võ như bọn họ. Hoàng thượng mọi khi mặt cứ như là một biểu cảm, ai ngờ cũng có lúc người nháy mắt ra hiệu cho hắn.
Chỉ có bị mù mới không cảm nhận được và cũng không nhận ra hoàng hậu nương nương đến. Hoàng thượng cũng quá coi thường hắn rồi đó. Lại còn sợ hắn không biết nói mấy câu không vừa ý hoàng hậu nương nương.
Ai mà chả biết hoàng thượng cưng hoàng hậu nương nương như trứng hứng như hoa chứ. Chỉ hận lúc lâm triều đem người đi theo thôi. Nếu không có sự ngăn cản quyết liệt thì hoàng thượng mang hoàng hậu đến đó thật luôn chứ chẳng ngoa. . Truyện Xuyên Nhanh
Bước qua ngưỡng cửa, hắn lấy lại tinh thần. Ngỡ như mới biết Vũ Tình đến, thốt lên đầy kinh ngạc.
"A, hoàng hậu nương nương đến lúc nào mà sao không nói một tiếng ạ. Thuộc hạ đã thất lễ rồi."
"Không sao không sao, ngươi đứng lên đi."
Vũ Tình toan đỡ, nhưng hắn đã vùng ra. Viện cớ nọ viện cớ kia chuồn mất. Vũ Tình thở dài, có cần tránh nàng như tránh tà vậy không? Nàng cũng đâu phải là quỷ.
Thị vệ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bao-quan-hung-han-sung-ai-ta/963143/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.