"Du Đường? Du Đường?"
Thẩm Dục thấy Du Đường gục xuống trước mặt mình, ngay lúc đó âm thanh xung quanh hắn biến mất hoàn toàn.
Hắn bò lê thân thể trên mặt đất, tới chỗ người đàn ông đang nằm, cẩn thận mà gọi:" Du Đường!"
Hắn không để ý trường bào đã hỗn độn toàn máu lẫn với bùn đất, cũng không dám chạm vào người Du Đường, chỉ cẩn thận gọi y:" Sao anh lại ngã nữa rồi? Ngày hôm qua không phải em dặn rồi sao? Nếu thấy khó chịu thì phải nói với em...."
"Thẩm gia!" Một đám thủ hạ chạy lại, vây lấy Thẩm Dục bảo hộ ở bên trong, nhìn thấy dáng vẻ của hắn thì đều bị dọa cho choáng váng. Một người trong số đó đánh bạo nói với Thẩm Dục:" Thẩm gia, nơi này không an toàn, sát thủ có lẽ đã trà trộn vào du khách trong công viên, để an toàn chúng ta phải mau chóng rời đi!"
Nhưng Thẩm Dục mắt điếc tai ngơ, chỉ quỳ rạp xuống cạnh Du Đường, lấy hết can đảm chạm lên mặt y.
Hắn không hề khóc, thậm chí còn tươi cười, sau đó cẩn thận nâng Du Đường dậy ôm vào lòng:" Đấy, em đã bảo rồi mà, anh chỉ giỏi cậy mạnh, bây giờ té ngã nên cảm thấy mất mặt, còn nằm mãi ở đó không chịu đứng dậy...."
Chính Thẩm Dục có lẽ cũng không biết mình đang nói gì, chỉ nở nụ cười, trêu chọc Du Đường:
" Anh vậy là xấu tính lắm anh biết không?"
" Được rồi, em không trách anh, anh mở mắt ra đi."
" Dậy đi anh, chúng mình còn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-nguyet-quang-cua-vai-ac-lai-chet-roi/3543679/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.