Trong mắt Đế Lạc Y xẹt qua một tia không kiên nhẫn, sắc mặt lạnh lùng đánh rơi cánh tay đang ở trên vai tay hắn xuống: “Thiên Lưu Hiên, đủ rồi. Chúng ta không thân, ngươi bớt tỏ ra thân thiết lại đi!”
Thiên Lưu Hiên nhìn cánh tay bị đánh xuống của mình, không những hắn không thấy xấu hổ mà ánh mắt còn tà ác cười cười: “Đúng là tính tình vẫn xấu y hệt Diệp Tuyệt Vũ!”
Trong mắt Đế Lạc Y lại thoáng qua vẻ tàn ác: “Đừng có nhắc đến hắn với ta!”
“Làm sao, ngươi vẫn nhớ mãi không thể quên được à?” Thiên Lưu Hiên chính là như vậy, người khác không cho làm việc gì thì hắn lại càng muốn làm.
Luôn thích làm người khác khó chịu, tích cách của hắn đúng là không bị đánh thì không chịu nổi.
Không bao lâu sau, hai bóng dáng một đen một đỏ lập tức đánh tới.
Đối với việc này Kim Đản Đản đã thấy nhiều nên cũng không sợ mấy, còn với một bạn thân như Thiên Lưu Hiên mà nói, loại chuyện này xảy ra cũng như cơm bữa.
Những lúc hắn rảnh rỗi không có việc gì làm thường tìm người khác đánh lộn, không đổ máu thì toàn thân không được dễ chịu.
Hai người đánh nhau, khoảng cách chỗ máy bay trực thăng của Kim Đản Đản càng lúc càng xa.
Bên tai Kim Đản Đản vang lên tiếng của Thiên Lưu Hiên truyền tới: “Tiểu Nhiễm Nhiễm, ngươi còn không mau đến đây trợ giúp, ca sắp không được nữa rồi!” Dứt lời, Thiên Lưu Hiên còn giả bộ ho khan vài tiếng.
Khóe miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3343011/chuong-376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.