Con ngươi Kim Đản Đản trong veo hiện ra một chút sương mù, trong đầu hiện lên dòng chữ mắng mỏ: Mẹ nó, miếng vải trong miệng tỷ đây là cái trò gì thế?
Dường như Đế Lạc Y cũng hiểu ý nghĩ trong lòng Kim Đản Đản, mắt phượng hẹp dài nhanh chóng xẹt qua một ý cười nghiền ngẫm.
Đầu ngón tay hắn vỗ nhẹ lên gương mặt Kim Đản Đản, xích lại gần nghe hơi thở của nàng: “Tiểu mỹ nhân, thật là xin lỗi nha. Tại ta không có khăn tay nên đành phải lấy giẻ lau lấp kín cái miệng anh đào nhỏ nhắn của nàng!”
Lập tức Kim Đản Đản cảm thấy dạ dày mình như sóng cuộn biển gầm một hồi, khuôn mặt nhỏ nhắn bị nghẹn đỏ bừng.
Sắc mặt Đế Lạc Y thay đổi, trên mặt tươi cười mang theo vài phần lạnh lẽo: “Đừng có nôn, nếu không ta sẽ khiến cho nàng nuốt trở vào!”
Kim Đản Đản đúng là vừa nôn ọe một trận, cố đè nén cảm giác buồn nôn trong lòng.
“Ha ha ha!” Đế Lạc Y cười lên vài tiếng, sau đó tùy ý ngồi xuống, cầm lấy bình rượu khắc hoa tinh xảo kia lên uống.
Có chút rượu theo khóe miệng hắn chảy tới cằm, xuống hầu kết, rồi lại chảy về phía nửa sườn ngực của hắn, cuối cùng thì hoàn toàn đi vào trong áo.
Phi cơ trực thăng không người lái kia đang tự mình bay lên, tốc độ không giảm đi chút nào, thậm chí nhìn qua rất linh hoạt.
Kim Đản Đản nhìn về phía mây trắng bên ngoài, chỉ cầu khẩn cho tên nhà xí biến thái kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3343010/chuong-375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.