“Chỉ biết mỗi việc trốn trong nhà xem mấy Anime ướt át, xấu xa!” Kim Đản Đản tiếp tục dùng phép khích tướng.
“Hình như cô mèo nhà chúng ta cũng thích xem mà nhỉ!” Không biết Đơn Duy Mạc đi đến bên cạnh Kim Đản Đản từ lúc nào, dán vào lỗ tai của cô để nói chuyện, hơi nóng phả lên trên đó.
Cơ thể nhỏ bé của Kim Đản Đản run rẩy, lui về phía sau: “Chủ nhân, anh cách xa em ra một chút!”
Đơn Duy Mạc không lùi mà tiến tới, cơ thể sát lại gần, khóe mắt cười vô lại: “Sao vậy? Chẳng phải lúc trước khi em còn là mèo rất thích đến gần anh như thế này sao?”
Kim Đản Đản bị anh ép quá gần, cơ thể lúc lùi lại không cẩn thận ngã lên ghế sa lon.
Đơn Duy Mạc rướn người lên, hai tay đặt hai bên người cô, tạo thành một không gian độc lập nho nhỏ giam giữ cô lại.
Kim Đản Đản nhìn mỹ nam với đôi mắt xanh thẳm trước mặt, nuốt nước miếng một cái: “Chủ nhân, có phải anh phát tình rồi đúng không hả?”
“Đúng vậy!” Đơn Duy Mạc trả lời lại.
Khuôn mặt nhỏ của Kim Đản Đản tối sầm: Mẹ nó chứ, trả lời như này bảo cô tiếp kiểu gì?
“Em có cho không?” Đuôi lông mày của Đơn Duy Mạc chau lại.
Kim Đản Đản đánh bạo nói tục một câu: “Cho cái em gái anh!”
“Được lắm!” Khóe miệng Đơn Duy Mạc lộ ra ý cười gian xảo, giống như một con hồ ly chín đuôi.
Kim Đản Đản hơi nhăn mày: Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3342922/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.