Kim Đản Đản: Chết tiệt! Theo những gì anh nói, bất luận là muốn hay không muốn cũng đều là muốn!
“Hừm ~” Môi của cô lại bị hôn lên một lần nữa.
Nụ hôn lần này còn nóng bỏng hơn cả lần trước, khiến cho Kim Đản Đản hoàn toàn không chống đỡ nổi.
Trong lòng cô vừa sốt ruột vừa tức giận, nhưng cơ thể cô khi bị anh hôn lại mềm nhũn như nước, giống như là bị rút cạn hết tất cả sức lực.
Chết tiệt, tay anh lại đột nhiên mò mẫm phía sau người cô, chuẩn bị cởi nội y rồi.
Kim Đản Đản sợ tới mức toàn thân toát mồ hôi lạnh, cũng may là anh cởi mãi cũng không cởi được, nhưng vẫn đáng lo!
Aaaaaaaaaaa! Ai đến cứu tôi đây?
“Hệ thống quân, chẳng lẽ em định xem ký chủ thân thiết đáng yêu của mình bị người khác cưỡng bức sao?” Kim Đản Đản khóc thầm kể lể trong lòng.
Hệ thống quân 【Căn cứ vào nhịp tim của ký chủ để phán đoán. Ký chủ, thực sự trong lòng chị rất kích động, rất mong chờ đấy!】
Kim Đản Đản: (╯ ‵ □ ′) ╯︵┻━┻ Xin hãy đổi con sen, đổi hệ thống!
“Meo ~ meo ~” anh khiến cô sợ hãi nói năng lộn xộn, kêu loạn meo meo.
Nhưng âm thanh này đối với Đơn Duy Mạc mà nói lại vô cùng quyến rũ.
Anh cũng không phải thật sự muốn có được cô, anh chỉ muốn trêu chọc cô mà thôi, để cho cô biết được sự nguy hiểm của đàn ông, xem cô có dám ở một mình với Tần Hiên nữa không?
Khi Kim Đản Đản đang bất lực thì tiếng chuông cửa vang lên.
Đơn Duy Mạc cau mày lại, anh buông Kim Đản Đản ra. Cô nằm trên ghế sofa thở hổn hển, rồi chỉnh đốn lại quần áo.
Vẻ mặt Đơn Duy Mạc lạnh lùng mở cửa ra, anh nhìn thấy Tần Hiên đang đứng ở bên ngoài.
Anh ôm lấy cánh tay, giọng điệu lạnh lùng nói: “Tần tổng, có chuyện gì vậy?”
Tần Hiên nở một nụ cười với anh, đi vào trong phòng, rồi vẫy tay với Kim Đản Đản: “Thụy La, em lại đây một lát, anh mua cho em một chiếc điện thoại!”
Mặc dù không phải là món cá khô mà bây giờ Kim Đản Đản yêu thích nhất, nhưng cô vẫn vui vẻ chạy tới!
Cô nhận lấy chiếc điện thoại màu hồng, cười với đôi lông mày cong lên: “Cám ơn anh! Tôi rất thích!”
Đơn Duy Mạc giật lấy điện thoại trong tay cô rồi đưa cho Tần Hiên: “Tần tổng, Tinh Thụy La là người phụ nữ của tôi, tôi sẽ cho cô ấy thứ cô ấy muốn, xin Tần tổng không cần bận tâm!”
Kim Đản Đản lưu luyến nhìn chiếc điện thoại trong tay của Tần Hiên không rời, cô cắn ngón tay: Tôi rất muốn!
Con sen đáng ghét này, hừ, sau này anh phải mua nó cho cô!
Ánh mắt của Tần Hiên dừng ở dấu hôn trên cổ của Kim Đản Đản, trong ánh mắt lóe hiện lên sự tổn thương, anh đã đến muộn sao?
Bọn họ đã…
Khi Đơn Duy Mạc nhận thấy tầm mắt của anh ta đang nhìn chằm chằm vào cổ của Tinh Thụy La, khóe miệng anh hơi nhếch lên.
Anh đưa tay kéo phần áo trên cổ của Kim Đản Đản xuống, lại lộ ra thêm một chút dấu vết.
Kim Đản Đản hơi cau mày, cái đầu óc ngốc nghếch của cô cảm thấy bầu không khí có chút kỳ quái.
Cô liếc về phía tay của Đơn Duy Mạc đang kéo cổ áo của mình, bởi vì do vấn đề góc nhìn, nên cô không phát hiện ra mình bị anh làm lộ ra vết dâu tây.
Khi nhìn thấy dấu vết vừa mới bị anh làm nổi đỏ đó, khuôn mặt của Kim Đản Đản liền ửng đỏ, cô đưa tay gạt tay anh xuống, rồi sửa sang lại áo.
Tần Hiên che giấu cảm xúc tổn thương trong ánh mắt, ho một tiếng khó chịu: “Khụ, Thụy La, nam nữ ở chung với nhau thật bất tiện. Để tôi thuê cho em một căn phòng nhé!”
Không đợi Kim Đản Đản trả lời, Đơn Duy Mạc đã giành trả lời trước: “Không cần Tần tổng lo lắng, tôi ở chung với người phụ nữ của tôi, thì có cái gì bất tiện?”
Kim Đản Đản vô cùng ngạc nhiên: Cái giọng điệu này giống như là đang ghen tị vậy?
Hai người bọn họ thực sự có gian tình, một người trong đó còn là Tiểu Mạch Tử!
Đừng mà!
Người đàn ông của tôi tuyệt đối đừng đồng tính, tôi không thể chịu đựng nổi!
Đơn Duy Mạc nhìn thấy vẻ mặt thất vọng của Kim Đản Đản, trong lòng anh lại thấy tức giận. Sau đó ở ngay trước mặt Tần Hiên, anh hôn lên môi của Kim Đản Đản.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]